Một cái tên khác là Mặt Trời Của Quân Chủ. Một cái phim cũ rích xưa như Mặt trời được mình đào mã trên Netflix. Thể loại rom-com, kinh dị (mild), ghost-whisperer. Trai xinh, gái ko đẹp mấy, nhưng đóng duyên.

Chà, sau bao nhiêu thời gian ko coi phim Hàn kể từ Goblin, cúi cùng cũng có cái phim khiến mình coi dc qua khỏi 2 tập mà ko drop giữa chừng. Cũng gần 3 năm rồi nhỉ? Quả là thời gian như chó chạy ngoài đồng :3

Hùi đó cũng nghe đồn phim này nổi lắm, nhưng lại như thói cũ. Ko có quan tâm xem ngay. Và bi giờ, duyên phận của mình với cái phim này đã tới. Thế là xem thôi.Bạn đang xem: Bài hát trong phim mặt trời của chàng joo

Nói ra hơi mê tín dị đoan, nhưng ờ, mình luôn tin vào cái chuyện “duyên giữa người với phim”. Giải thích nôm na là 1 bộ phim nào đó, luôn xuất hiện trong đời mình giữa lúc mình bế tắc hoặc gặp chuyện gì đó nan giải, đưa ra 1 hướng giải thích hoặc cắt nghĩa cho mình (dù ko hẳn là giải pháp). Kiểu như Tổ phim đang nói chuyện với mình vậy á. Ôi bệnh vãi lờ =)) E hèm, dạo này blog có nhiều người vào, phải tém ko chửi thề.Bạn đang xem: Nhạc phim mặt trời của chàng joo ost

Thôi quành xe lại với cái phim. Lý lịch trích dọc của phim thì bà con có thể check Wiki (Link) mình ko nói lòng vòng. Tuy nói là duyên phận đưa đẩy cho mình click phim nhưng mà thật ra lý do cụ thể thì vẫn có. Một là tìm phim xem để thoát Cẩm Y (tính tới hqua mình ở trong hố Cẩm Y đúng tròn 3 tháng hí hí). Vì thế để triệt để tẩy trắng cho não phải đi tìm phim xứ khác. Đã dạo qua Thái (Cô vợ mẫu mực), chính kịch Tàu (Vòng quay hạnh phúc), Tây (bấm 1 loạt phim nhiều ko nhớ nổi, ko xem dc phim nào quá 30 phút), cúi cùng bấm vào phim này. Hai là, số vừa rồi coi Phần 2 Train To Busan trên rạp thất vọng quá đỗi. Lại chợt nhớ nhung ông chú Gong Yoo và Goblin nên rốt cuộc quyết định cho phim drama Hàn 1 cơ hội nữa. Kéo qua 1 loạt phim drama Hàn và cúi cùng nhìn mặt Gong Hyo-Jin và So Ji Sub, khá thích cái aura của 2 anh chị nên a lê hấp.

Đang xem: Nhạc trong phim mặt trời của chàng joo

*

Chị Gong Hyo Jin tính ra khá là lâu rồi mình ko coi phim của chị ấy kể từ thời Sang Doo! Let’s Go to School (2003) (kinh dị Mỹ thật, từ lúc mình xem cái phim đó tới giờ đã hơn 15 năm rồi). Trong ký ức của mình cô là 1 trong hiếm hoi những nữ dv Hàn có nét đẹp tự nhiên và diễn xuất chân thực đáng yêu. Các phim chị đóng đa số đều là những phim hit và dc đánh giá cao (dù ko nhất thiết nổi đình nổi đám kiểu Hậu Duệ Mặt Trời hay Goblin). Nghe nói bộ phim Khi Hoa Trà Nở của chị cũng rất hay. Hy vọng coi xong Master’s Sun sẽ thừa thắng xông lên coi phim đó lun.

*

Bà chị với ông chú Yoo của mình cũng là bạn thân, cùng Cty quản lý

Còn ông chú So Ji Sub nhà ta thì nổi tiếng quá trời rồi nhưng thú thiệt mình ko thích coi phim chú mấy. Tại đa số Ajussi này toàn đóng phim bi. Cái bộ đầu tiên mà mình xem là Người Mẫu. Còn Giày Thuỷ Tinh của chú tới giờ mình vẫn chưa coi hết nguyên phim là biết. Hì hì nói chung là càng già mình càng né phim bi kịch cẩu huyết máu chó. Có cho thêm hương thêm hoa chút thôi chứ nhiều quá mình thấy mệt mỏi là mình drop bịch bịch ngay (trừ phim quá hay, drop ko nổi). Cho nên đây có thể nói là phim đầu tiên của chú Sub sau thời gian hơn chục năm mình xem. Tình cờ đây cũng là phim rom-com hài đầu tay của chú. May là cúi cùng chú chịu đóng phim hài, ko thì chắc chú mãi mãi vô duyên với mình. Hiển nhiên dù hầu như gần đây ko coi phim của chú nhưng danh tiếng của Người đàn ông có đôi mặt buồn này mình biết từ lâu. Mình cũng cho rằng So Ji Sub là một trong những nam dv thế hệ F1 (F1 với mình là lứa Jang Dong Gun, Bae Yong Joon đồ ấy) có diễn xuất chân thực và đầy cảm xúc. Chân dài, vai rộng, body chuẩn, chả trách ngày xưa debut phát đã đóng phim Người Mẫu (năm ấy chưa đầy 20t, kinh thặc). Kinh nghiệm dx của chú Sub tới nay đã qua 20 mấy mùa Tết rồi nên hiển nhiên mình ko có gì nghi ngờ. Nhưng mà xem Master’s Sun mới thấy được từ thời Người Mủ tới thời điểm đó chú đã tiến xa hơn thế nào.

*

Đẹp chai chưa nà. Cái sống mùi còn thẳng hơn giới tính của mình

*

– Mặt trời của chàng Joo / Master”s Sun 주군의 …” />

Cast chính: Chị Jin và chú Sub đều là những dv có nhan sắc cá lặn (tức là thoáng nhìn ko đẹp, diễn rồi mới thấy có hào quang ấy) cho nên khả năng nhập vai thật sự rất ra dạng. Jin trong vài Gong Sil là một phụ nữ có khả năng nhìn thấy và nói chuyện được với ma (kiểu như Eun Tak trong Goblin ấy), là 1 nv rất ordinary, trừ quá khứ là con ngoan trò giỏi chơi thể thao hay thì hiện tại cô rất thảm hại, nghề nghiệp ko ổn định, lại còn vì thấy ma nhiều quá mất ngủ nên mặt mày lúc nào cũng bơ phờ mắt thâm hơn đít nồi.

Xem thêm:

*

– Mặt trời của chàng Joo / Master”s Sun 주군의 …” />

Còn Ji Sub thì vô vai 1 CEO tên Joo Joong Won của tập đoàn Kingdom (bự xự cỡ Vingroup ấy), sở hữu chuỗi bán lẻ, khách sạn resort ngàn sao của bên Hàn. Tuy nhiên dù đẹp chai con nhà dào nhưng do tính tình xấu xí nên hổng thương ai mà cũng ko ai thương nổi. Thành ra dù hơn 30 cái xuân thì rồi nhưng đính hôn 4 lần đều toang hết cả 4. Người ta bảo ông này do bị lời nguyền tình đầu ám nên mãi ko thành đôi với ai. Số má là 15 năm trước, ổng với cô người yêu đầu bị bắt cóc sau đó thì ổng dc cứu thoát còn cô người yêu thì bị kẹt lại trong xe nổ banh xác.

Sống chết gì làm dv thì phải lên chính nha. Đồ bận đẹp hơn vai phụ là đã thấy sướng rồi

Từ đó Joong Won bị mắc chứng khó đọc lun do sang chấn tâm lý (bị tụi bắt cóc ép đọc truyện của Agatha Christine trong tình cảnh căng thẳng quá độ), tính tình cũng cực kỳ cáu kỉnh khó ở (Khó ở cỡ Lục đại nhân chứ ko vừa, kiểu ko thích bị người khác đụng vào người, thích sạch sẽ, ki bo, keo kiệt). Há há, đương nhiên đó chỉ là chuyện ở khoảng 3,4 tập đầu của phim. Sau khi bị ngải yêu nhập vào người thì Joo khó ở đã trở thành Joo ume. Đỉnh cao là ở tập 10 mình vừa coi, Joo ume bắt chước Lục ume bay ra đỡ cho nữ chính của mình 1 dùi bất tỉnh xém chết lun (cừi ra nước mắt, sao mấy nam chính cứ hay dùng phương pháp cực đoan ngu si này để chứng minh anh yêu em đéo cần mạng thế nhỉ :)) ). Qua tập 10 này mình tin chắc là bộ phim đã sang phase 2 – giai đoạn thử thách tình yêu của đối chính và cũng là đoạn đôi phụ bắt đầu xích lại gần nhau hơn. Phim này hình như cũng chỉ có 20 tập nên 10 tập sau chắc chắn là đất diễn cho nữ phản diện mới của phim rồi.

Xem thêm:

” />

Cast phụ: Trừ anh chàng Kang Kẹo Ngọt Seo In Gook đẹp lạ đáng yêu ra thì mình ko thích cô nữ phụ Kim Yoo Ri lắm. Cảm thấy cô này 1 là quá ốm, 2 là quá xấu, 3 là quá overacting. Nhưng vì vai diễn của cô là 1 diễn viên kiêu kỳ chảnh choẹ nên mình nghĩ kịch bản cố tình viết thế. Đôi phụ này vì hỏng 1 chân nữ mà thành ra mình thấy hơi fail. Mình trái lại thấy Kang Woo đáng yêu quá chỉ mún thành đôi với nữ chính Gong Sil thôi. Hehe bị hội chứng nam phụ mất rồi :))

Hoá trang: Mình cũng có lời khen cho đội hoá trang phim này. Là một phim có nhiều “nhân vật” đặc biệt nhưng thay vì lạm CGI vừa tốn kém (vừa chưa chắc đạt hiệu quá) mà ngược lại hoàn toàn dùng “Ma thật” để diễn xuất. Tạo hình nhiều anh chị ma trong phim thật sự làm mình yếu tim khi coi về đêm.

” />

Nhạc phim: Nhạc phim này ko có nhiều bài mình thích, kiểu ko gây nghiện được. Có lẽ đây là điểm trừ duy nhất của phim đối với mình. Bài duy nhất mình thấy ok nghe được là Crazy of You (Sistar)

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *