Hình như cả hè mình chỉ ở nhà luyện phim thì phải, với mục tiêu một tuần ba bộ phim, cũng giết được kha khá thời gian đi. Haiz, nhưng giết thời gian thì cũng phải hợp lý một tý, điều hối hận nhất từ khi xem phim tới giờ chắc là đã xem cái bộ Thiếu niên tứ đại danh bổ bản 2015 mất. Phim gì mà kĩ xảo điêu toa, đánh nhau như game, diễn thì cứng đơ, thế mà cũng có người bảo hay được, là do người ta quá dễ tính hay mắt ta có vấn đề vậy???

Cái bản 2015 ý mà, ta nghĩ đa phần là giống ta ham hố đi soi hint với ngắm Dương Dương nên mới xem thôi, chứ nội dung nói thật, ta đếch thấy có gì hay, 44 tập phim ta xem trong có một ngày, còn ăn chơi ngủ nghỉ chán, vậy mà vẫn hiểu nội dung, mình quá thông minh chăng? Còn kỹ xảo của phim này á, ai bảo kỹ xảo 3 xu ra nói chuyện với ta, căn bản đây là kỹ xảo không đáng một xu mà, ghép tới kinh dị, đánh nhau thì chẳng có chút khí chất kiếm hiệp gì cả. Được cái toàn trai xinh gái đẹp, hint giữa các anh thì bay tung tóe, đập bôm bốp chan chát vào mặt hủ, hỏi sao mọi người đua nhau xem.

Đang xem: Tóm tắt tập phim tứ đại danh bổ 2

Nhưng cái khiến ta ức chế nhất phải nói tới hình tượng nhân vật. Lãnh Huyết, Truy Mệnh, Thiết Thủ ta còn có thể tạm thời chấp nhận. Nhưng còn VÔ TÌNH, vô tình mỹ nhân trong lòng ta, vô tình thông minh tuyệt đỉnh, tài trí hơn người, lãnh đạm lạnh lùng, chuyên mở miệng là châm chọc người khác tại sao lại thành người lúc nào cũng tươi cười , chuyên lấy sắc hoặc nhân thế này aaaaaaa????

Hic, ít nhiều gì ta cũng đọc Tứ đại danh bổ rồi, dù chưa đọc hết nhưng cũng coi như thấm nhuần cái gì gọi là hình tượng bạch y công tử lãnh ngạo, vô tình nhưng hữu tình mà. Cớ sao biên kịch đại nhân có thể nhẫn tâm xây dựng Vô Tình thành người si tình đến mức này chứ? ( đấy là nói giảm nói tránh, còn nói thẳng ra là dại gái!!!!)

Vì xem xong bản này bị đả kích quá lớn, ta quyết định đi tìm tình yêu đích thực của đời mình. Thế mà tìm thấy thật luôn, ông trời có mắt mà.

*

Phim của tvb quả thật chưa bao giờ khiến người xem thất vọng, dù mang tiếng đạo kịch bản, lặp tình tiết, diễn viên đóng đi đóng lại nhàm cả mắt, bla bla…

Bản 2008 đối với ta mà nói là phiên bản Thiếu niên tứ đại danh bổ hay nhất từ trước đến nay, diễn viên đẹp, diễn xuất cực đạt, nội dung hay, ai chưa xem thì xem đi, không phí thời gian chút nào đâu, nhất là hủ, hint cực chất, đảm bảo xem xong sẽ giống như ta, lao đầu vào tìm fanfic, mỗi tội không có a…

Trước tiên nói về dàn diễn viên chính đã

1. Vô Tình.

*

Hic, vừa mở đầu phim, đoạn Vô Tình đánh cờ ta đã phải chấm nước mắt, chuẩn hình tượng trong lòng ta rồi. Một Vô Tình lạnh lùng, cao ngạo, luôn không để ai vào mắt, nhưng thật ra luôn quan tâm tới những người xung quanh, vô tình nhưng hữu tình, vì một chữ vô mà thành, một chữ tình mà bại. Phong ca đóng vai này quá quá quá đạt luôn, một cái liếc mắt cũng khiến người khác kính phục, tao nhã, uyên bác, thông minh tài trí, tài đàm phán hơn người, mỗi lần cười mỉm đều mang theo xuân phong ấm áp. OMG, Phong ca, vai này sinh ra chắc để dành cho anh mất. Ta bấn a bấn….

*

 Mỗi tội đoạn cuối anh bị gái lừa thảm quá đi. Lần 1 làm anh bị Thiết Thủ đấm cho 1 phát. Lần 2 khiến anh bị đánh cho tơi bời. Lần 3 thì mất luôn bản đồ vũ khí. May Chỉ Nghiên còn có chút tình người, lần 4 nó không lừa anh nữa chứ nếu không Vô Tình từ thông minh nhất phim chắc tụt luôn xuống thành thằng đần nhất phim mất.

2. Thiết Thủ

*

Thiết Thủ của Mã Quốc Minh cũng không khác gì nguyên tác, tại sao nhiều người vẫn không ưng nhỉ? Là một người lương thiện, cương trực, luôn hết lòng vì bá tánh, huynh đệ, lúc nào cũng nhường nhịn mọi người, có thể nói chính nhờ Thiết Thủ mới khiến một Vô tình lãnh đạm, một Truy Mệnh ngổ ngáo, một Lãnh Huyết âm trầm có thể hợp tác, trở thành huynh đệ của nhau. Ta thấy Thiết Thủ là tội nghiệp nhất phim luôn. Bị Vô Tình nói móc cũng chỉ biết cười trừ, cái gì cũng nhịn, việc gì cũng ôm hết vào người, đúng là ngốc mà.

3. Truy Mệnh

*

Không cần phải làm nhiều trò lố như Đình ca, Truy Mệnh của Trần Kiện Phong vẫn có thể khiến người xem ôm bụng cười vì tính cách của mình, thích tỏ ra oai phong, đào hoa nhưng thật ra chẳng có cô nào thích ảnh, thế có đau không cơ chứ :)))).

Truy Mệnh là ngươi vui tính, sôi nổi nhất trong bốn người, lúc nào cũng tươi cười hòa đồng, dù luôn trêu chọc Vô Tình ( nhưng cuối cùng người chịu thiệt luôn là anh, quá nhọ ^-^) Truy Mệnh cũng rất lo lắng cho huynh đệ. Ta nhớ lúc Vô Tình và Lãnh Huyết bị mất tích trở về,mọi người đều rất vui mừng, anh còn mạnh miệng nói: ” Lâu không bị huynh nói móc cũng thấy nhớ đó.” , ta xem cũng thấy cảm động luôn, chứ không như bản 2015, diễn cứng quá,xem chẳng có cảm xúc gì cả.

4. Lãnh Huyết

*

Bản 2008 không khai thác nhân vật Lãnh Huyết nhiều cho lắm, nói chung Ngô Trác Hy vào vai này cũng khá đạt, kiểu hoang dại của sói, lầm lỳ ít nói nhưng luôn âm thầm bảo vệ huynh đệ.

Xem thêm:

*

Còn về 4 chị nữ chính cũng không có gì đặc sắc, chỉ trừ Tang Chỉ Nghiêm quá độc ác, lắm mưu nhiều kế ( xem nhân vật này mới thấm câu độc nhất lòng dạ nữ nhi a, dù ta cũng là nữ, hic) còn lại cũng không ghét ai cả. Ta buồn cười mỗi cái kết, Nhược Phi vì phải chấn hưng Lam Thiên bang nên không kết hôn với Thiết Thủ, Du Đông vì muốn học nghệ tinh thông mà bỏ Truy Mệnh đẹp trai bơ vơ một mình, what the hell? Phải chăng ý biên kịch là nữ nhi thì phải gạt bỏ tư tình sang một bên, lấy sự nghiệp làm trọng.. Quả là tư tưởng của thời đại mới , xin nhận của ta một vái a!!!

Vô Tình cùng Lãnh Huyết toàn yêu kẻ địch nên FA là phải rồi, thế nên 4 anh đẹp trai ngời ngời quyết không yên phận FA, tức quá lao vào đại quân nước Kim tìm chết. Hết phim. Quả là cái kết đẹp như mơ, hơ hơ …

Xong cái bình luận phim, giờ mới vào phần chính, soi hint aaaaa.

Xem xong phim này ta lập tức hùng hổ đi tìm fanfic, đồng nhân…để thỏa mãn máu fangirl của mình. Nhưng vì cớ gì mà nó toàn ra Phương Vô, Lãnh Truy, Thiết Truy chứ, Phương hầu gia là ai vậy trời….Đau lòng quá đi, thì ra là đồng nhân 2002. Ok thôi, ta mò tiếp, cuối cùng cũng ra bản 2008, nhưng vì cớ gì lại là Lãnh Vô, Thiết Vô mới là vương đạo mà. Hic, hóa ra các bạn là fan của 2R ( Ron x Raymond, tên 2 anh Ngô Trác Hy và lâm Phong đó, giờ ta mới biết ) . Thôi đi, ta đành một mình bung lụa, sọi hint lấy vậy.

Trước tiên nói về thân phận 2 người, Vô Tình là con cháu Thành gia, Thiết Thủ là hậu nhân Quách gia. Hai nhà này năm xưa do bị kẻ xấu tính kế mà hiểu lầm, tàn sát cả nhà nhau. Vô Tình tàn phế cũng là do đại ca của Thiết Thủ gây nên. Haiz, quả là ngược luyến tàn tâm trong truyền thuyết mà. Bác Thần Hầu Gia Cát Chính Ngã cũng coi như đọc nhiều đồng nghiệp văn, bác ứ thích ngược tâm nên giấu diếm 2 đứa nó, mong muốn 2 người có thể sống một cuộc sống bình yên hạnh phúc bên nhau, ờ thì như huynh đệ ( ai cũng hiểu mà )

Lại nói lần đầu gặp mặt, Thiết Thủ bị nghi giết người, là Vô Tình minh oan cho hắn ( mà trước đó rõ ràng Vô Tình công tử ứ thèm quan tâm chuyện gì đâu nhé, trừ chuyện của thế thúc )

Sau đó 2 người lại gặp nhau bên bờ sông ( không phải hẹn hò đau, tình cờ tra án thôi, hắc hắc ). Đúng lúc Vô Tình đang định lạnh lùng rời đi,luân ỷ lại bị lún xuống hố cát, Thiết Thủ vội lao ra nói: ” Để tôi giúp huynh.” Nhưng mà Vô Tình lập tức sử dụng cơ qua, khéo léo thoát khỏi hố, rồi lùi ra sau. Lúc đấy không hiểu sao trong đầu ta hiện lên mấy chữ: Oa, ôn nhu công, nữ vương thụ.” Hic, máu hủ nó ăn sâu quá đây mờ.

*

Phá án xong, mọi người ai đi đường nấy, lúc chia tay, Gia Cát Chính Ngã vỗ vai con rể tương lai: ” Căn cơ võ công không tệ, chỉ cần cố gắng luyện tập sẽ thành tài.”

Vô Tình liền cười mỉa, nói: ” Võ công giỏi chưa chắc có thể phá án thành công, quan trong là phải có đầu óc.” Đầu ta nó tự phiên dịch thế này: ” Muốn phá án hả? Huynh lo phần võ công, đầu óc đương nhiên phải cần tôi, vì vậy huynh tốt nhất là đi theo tôi đi.” Vô Tình đã nói thế rồi, mỗi tội anh nói thâm quá, Thiết Thủ ngốc không hiểu, chỉ cười trừ nói: “Đa tạ Vô Tình công tử chỉ giáo.” Người ta nói nghĩa bóng thì anh không hiểu, nghĩa đen thì là chửi anh ngu, thế mà còn đa tạ, OMG, thê nô rồi…

Còn nhiều đoạn hint nữa nhưng không cap được ảnh nên nói chay đi.

Vô Tình bị chó dại cắn, Thiết Thủ vô cùng lo lắng, chạy đôn chạy đáo tìm cách cứu chữa. Tìm được phương thuốc chữa bệnh cho mọi người, Vô Tình mới khỏe lại đã đi tìm Thiết Thủ nói cảm ơn, còn bảo Thiết Thủ làm nhiều nên nghỉ ngơi đi. Híc anh thế mà đặt tên Vô Tình, ôn nhu quá đi mà. Ta chỉ thắc mắc một điều, cứu huynh còn có Nhược Phi, sao huynh không đi cảm ơn nàng, Tang Chỉ Nghiêm vì phải bốc thuốc, sắc thuốc, so với Thiết Thủ đứng mỗi đấy phát thuốc có vẻ còn mệt hơn a? Sao không thấy huynh kêu nàng đi nghỉ. Trọng nam khinh nữ, ta hiểu a…

Lúc Gia Cát thần hầu không cho Vô Tình điều tra án vì sợ Vô Tình biết chuyện quá khứ, Vô Tình vừa buồn vừa tức, haiz, ánh mắt Thiết Thủ cứ phải gọi là lo lắng hết biết luôn.

Khi biết sự thật về thân thế của nhau, Vô Tình cũng không oán trách Thiết Thủ, làm thế thúc cũng phải kinh ngạc. Chẹp, tình cảm son sắt mà, dễ gì sứt mẻ chứ.

Lúc Thiết Thủ muốn giết Chỉ Nghiên trả thù, Vô Tình vì cứu nàng đành phòng ám khí làm bị thương Thiết Thủ. Mắt Vô TÌnh thì rưng rưng, Thiết Thủ thì tức giận hét lên: ” Vô Tình! Vô Tinh!!!” Anh gọi gì mà thảm thiết thế, để ta phiên dịch cho các nàng.

Xem thêm:

Thiết Thủ: Vô Tình ! Vô Tình…huynh vì ác phụ kia mà làm ta bị thương sao

Vô Tình:( rưng rưng lệ ) biên kịch ép ta a!!!

Thiết Thủ: …..ta vô ngôn dĩ đối..để ta đi tìm biên kịch đấm chết hắn …

Rồi khi Vô Tình vì bị Tang Chỉ Nghiêm phản bội, đau khổ tìm rượu giải sầu, thế là bị một lũ côn đồ đánh. Thiết Thủ liền tức giận đập vỡ bàn dọa bọn chúng chạy mất. Truy Mệnh thấy Vô Tình chán nản liền dìm Vô Tình xuống nước , Thiết Thủ lo lắng còn muốn xông ra cản cơ. Mà rõ ràng 2 anh còn đang cãi nhau nhé, haiz, tình như cái bình đến thế là cùng.

Nói chung là phim Tứ đại danh bổ 2008 là phiên bản hay, mỗi tội fanfic ít quá, ta muốn coi đồng nhân bản này cơ. bạn nào có hảo tâm cho ta đi. Thanks!!!!

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *