Marry Me (2022) là phim lãng mạn, Chí Blog ít viết về phim tình cảm, vì phân tích sẽ phá vỡ cảm xúc, nhưng luôn có ngoại lệ dành riêng cho những điều tốt đẹp, và phim này là như vậy. Xã hội hoặc điện ảnh ngày nay đã có quá nhiều về hiện thực tàn khốc, nhưng “sự sống” được xây dựng trên những giấc mơ chứ không phải chỉ là “cơm – áo – gạo – tiền”. IMDb 6.1 , bài viết tiết lộ nội dung phim. Nhân đây xin cảm ơn 2 bạn đã mời “cà phê” Chí Blog, vì sự tích cực đó, tiếp theo tôi sẽ cố gắng viết thêm 5 bài nữa (dù hiện tại khá bận và mệt mỏi), tất nhiên cần có thời gian để viết những bài chất lượng chứ không phải qua loa.

Đang xem: Review phim vì tình yêu còn nhiều điều tốt đẹp

Xem xong phim này tôi chợt nhớ đến và hiểu ý nghĩa câu thơ trong phim Equilibrium, “nhưng ta là một kẻ nghèo, chỉ có những giấc mơ, ta trải những giấc mơ dưới chân người, xin hãy bước khẽ, vì người đang giẫm lên giấc mơ của ta” – WB Yeats, câu thơ dành cho người tình, nhưng trong Equilibrium lại dùng để nói với kẻ đến để hành quyết, một lối chơi chữ độc đáo.

Ý nghĩa thông điệp truyền tải

Thật sự mà nói thì tôi coi phim này vì thích anh chàng Gil trong phim Midnight In Paris, nếu bạn đã coi khá nhiều phim, sẽ nhận ra rằng vài diễn viên rất giỏi trong việc lựa chọn kịch bản hay để đóng, và Owen Wilson là một trong số đó.

Bộ phim được bắt đầu bằng câu chuyện truyền thông công chúng, bài hát đang “nổi” – Marry Me, cặp đôi ca sĩ hoàn hảo đang yêu nhau và sắp cưới, sẽ tuyệt vời với hàng triệu fan hâm mộ nếu họ chứng kiến trực tiếp và trực tuyến cảnh lễ cưới diễn ra trên sân khấu trong buổi hòa nhạc.

Tiếp theo là chuyện một cô bé Lou bước sang tuổi thiếu niên, cái tuổi mong muốn được trở thành người lớn và dần tách khỏi sự bảo bọc của người cha là Charlie, đó là một người cha tốt nhưng đã li hôn với vợ, anh ấy là giáo viên dạy toán.

Tiếp theo là cảnh Charlie đang dạy những đứa trẻ về hằng số Pi của vòng tròn. Chúng ta biết gì về biểu tượng vòng tròn? Nó là tượng trưng cho một đường khép kín, sự lặp lại, sự giới hạn và thường hằng; nó giống như con đường đời mà mỗi người chúng ta phải trải qua, tuổi thơ – thiếu niên – thanh niên – trung niên – lão niên, hoặc học hành – sự nghiệp – hôn nhân.

Lou và Kat có nhiều điểm tương đồng nhau, cô bé có “căn bệnh” sợ đứng trước sân khấu nên dù rất giỏi toán nhưng dễ dàng thất bại trong những cuộc thi, còn với Cat thì đây là lần kết hôn thứ 4 sau 3 sự thất bại chóng vánh trước đó. Thậm chí sự tương đồng đó cũng tính luôn cả Charlie, anh ấy thất bại trong hôn nhân ở quá khứ, và anh ấy đang thất bại trong việc giúp con gái thoát khỏi “căn bệnh” sợ sân khấu. Vậy thì cái vòng tròn cũng là sự thể hiện giới hạn của từng thời kỳ hoặc nhận thức, chúng ta phải bước qua “vòng tròn” đó để tiến vào một “vòng tròn” mới lớn hơn, và cứ thế tiếp tục.

Thông thường, khi xét về từng giai đoạn của cuộc đời, chúng ta dùng tuổi tác để xác định nó, nhưng sự thật không phải vậy, cái việc nhảy cấp đó thuộc về nhận thức hoặc sự nhận ra hoặc sự trưởng thành. Nhìn vào xã hội, bạn dễ dàng nhận ra điều này, rằng ai đó có thể ở tuổi trung niên nhưng suy nghĩ và hành động của họ ngây ngô như của thiếu niên – nếu xét về mặt tiêu cực; hoặc ai đó ở tuổi trung niên và nhận thức cao nhưng tính cách vui vẻ hồn nhiên và tràn đầy sức sống như một đứa trẻ.

Cái gọi là “thành công” trong sự nghiệp hoặc hôn nhân cũng thế, thành công thật sự với sự nghiệp phải là đạt được ước mơ và lý tưởng, tạo ra điều gì đó có ý nghĩa cho mình và cho đời, còn những cái lợi về vật chất hay những danh hiệu thì chỉ là những thứ bên ngoài, những “món quà” kèm theo; còn với hôn nhân, nó là tình yêu, hạnh phúc và sự thủy chung, hoặc một tri kỷ có thể đồng hành cùng ta đến cuối cuộc đời.

Xem thêm:

Chí Blog có kịch bản phim điện ảnh, ai mua không?

*

Cặp đôi trong poster là tình yêu lý tưởng của công chúng, cặp đôi bên ngoài là tình yêu chân chính của cuộc sống

Đó là thông điệp chính của toàn bộ nội dung phim này. Kat là người của công chúng, biểu tượng của cộng đồng tính, cô ấy được mọi người yêu mến nhờ vào tài năng, cô ấy yêu Bastian cũng tài năng, bên cạnh anh ấy thì Kat cảm thấy sự đồng điệu và hạnh phúc trong cuộc sống. Nhưng chúng ta tự hỏi đó có phải là tình yêu đích thật, hoặc đã đủ để định nghĩa tình yêu?

Tình yêu của Kat là những gì chúng ta thường thấy nhất trong cuộc sống, bạn yêu ai đó vì họ đẹp, hoặc vui vẻ, hoặc giàu sang, hoặc tài năng. Tôi không nói đó là sai, nó có thể là chưa đủ, và cái chưa đủ đó đã thể hiện rất rõ trong tính cách của Bastian, anh ta thích lăng nhăn và ngoại tình, anh ta không thật sự trân trọng tình yêu giữa anh ta và Kat, trong khi Kat rất quan trọng về điều này.

Charlie là một con người của cá nhân tính, của gia đình, của những quan điểm sống tương đối bảo thủ nhưng tương đối tích cực và không cực đoan, và chắc bạn hiểu cách mà anh ấy nhìn thấy những hào nhoáng đang diễn ra trong cộng đồng hoặc từ các phương tiện truyền thông, anh ấy cảm thấy trong đó có quá nhiều thứ phù phiếm và vô bổ. Cái bảo thủ của Charlie dành cho những gì mang giá trị thật sự, không phải mù quáng, ví dụ như bạn thân của anh ấy là một giáo viên nữ đồng tính.

À, sau những gì chúng ta phân tích ở trên thì cái sự kiện ngoại tình của Bastian trở thành một cú “hit” phá vỡ 2 cái “vòng tròn” của Kat và Charlie. Một cô nàng của công chúng mang giấc mơ về tình yêu lý tưởng và trân trọng nó, được thể hiện qua bài hát Marry Me; một anh chàng của cá nhân tốt đẹp biết cảm thông với tình thế khó xữ của cô gái đang gặp phải scandal người yêu ngoại tình. Cho nên cái sự kiện mà chúng ta nghĩ là “không tưởng” đã biến thành “khả dĩ”. Bạn có thấy biên kịch phương tây dẫn dắt câu chuyện vô cùng hợp lý và tuyệt vời?

Và sau đó thì chuyện gì đã diễn ra? Trong sự hội tụ của 3 nhân vật, Kat – Charlie – Lou, đã tạo ra một “bộ 3” lý tưởng, một hình mẫu của gia đình và xã hội, họ giúp nhau trưởng thành, nhờ sự giao thoa, họ nhìn ra được sự thật và hiểu ra nhiều điều quan trọng. Đằng sau những thể hiện phù phiếm từ truyền thông, thì Kat là một ca sĩ có tài năng thật sự, thành công của cô ấy đến từ đam mê và cố gắng, Charlie học được điều đó. Cô bé Lou thì học được cách vượt qua được nỗi sợ đám đông nhờ vào kinh nghiệm của Kat, đó là những kinh nghiệm về cộng đồng tính mà tuổi thiếu niên cần phải có.

Kat thì học được ở Charlie cái chân lý thường hằng “nếu ta không ngừng suy nghĩ về câu hỏi, câu trả lời tìm thấy ta”, câu này cũng tương đồng với câu “ai tìm thì sẽ thấy, gõ cửa thì cửa mở cho” – Đức Jesus. Đó cũng là một hằng số Pi nếu xem xét về tính tích cực, cho nên hằng số Pi là một con số vô cùng quan trọng trong toán học, và điều thú vị nhất là chúng ta không bao giờ đạt được chính xác hằng số này, vì đuôi của nó có hàng tỉ tỉ những chữ số tiếp theo.

Nếu “Marry Me” là bài hát thể hiện ước mơ về tình yêu lý tưởng, thì “On My Way” là bài hát thể hiện sự trưởng thành của tâm hồn, sự tìm ra chính mình, sự trở lại với cái cá nhân tính tốt đẹp, và điều này chỉ đạt được sau khi chúng ta đạt được một tình yêu chân chính. Vậy tình yêu chân chính là gì? Khó định nghĩa cho rõ ràng, nhưng tôi sẽ cho bạn một định nghĩa gần chính xác, tình yêu chân chính là sự kết hợp hoàn hảo giữa cộng đồng tính tốt đẹp và cá nhân tính tốt đẹp, và khi bạn có được tình yêu này, bạn sẽ đạt được hạnh phúc đích thật.

Kết phim cho chúng ta thấy, phần thưởng lớn nhất không phải là ở danh hiệu hoặc chiếc Cup, mà là ta đã vượt qua được giới hạn của chính mình, chúng ta trưởng thành hơn.

Ngoài ra thì phim cũng chỉ cho chúng ta thấy sự thay đổi mang tính tích cực đang tồn tại trong xã hội ngày nay, ít ra thì con người đạt được sự tiến bộ về mặt nhận thức, đó là hạnh phúc trong tình yêu và hôn nhân vẫn có thể đạt được dù hoàn cảnh cá nhân khác biệt rất lớn, chỉ cần chúng ta biết thông cảm nhau, hiểu nhau hơn. Một ca sĩ nổi tiếng vẫn có thể kết hôn với giáo viên dạy toán, một hoàng tử có thể hạnh phúc với một diễn viên, hoặc ngược lại, một nữ diễn viên có thể từ chối lời cầu hôn của một hoàng tử. Thế giới của chúng ta là một thế giới của rất nhiều sự khả dĩ, tất nhiên chuyện như thế thì rất hiếm hoi, vì những yếu tố cần có là quá nhiều, và đa số chúng ta vẫn còn chôn chân trong cái “vòng tròn” của chính mình.

Xem thêm:

Cảm ơn các bạn đã đọc bài, nhớ chia sẻ bài viết với nhiều người hơn, và ủng hộ “cà phê” cho Chí Blog.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *