PhimTớ Muốn Ăn Tụy Của Cậutrong tiểu thuyết kể dưới góc nhìn của một nhân vật chính giấu tên. Ngày nọ, cậu tìm được một cuốn nhật ký trong bệnh viện. Quyến nhật ký này là của cô bạn cùng lớp Sakura Yamauchi của cậu, và qua đó cậu biết được rằng cô bạn của mình đang trải qua căn bệnh tuyến tụy giai đoạn cuối và chỉ còn sống được vài tháng mà thôi. Sakura đã nói rằng cậu là người duy nhất ngoài gia đình cô biết về sự thật này. Cậu đã hứa giữ bí mật cho Sakura. Dù tính cách của họ hoàn toàn trái ngược nhau, nhân vật chính quyết định sẽ ở bên cạnh Sakura trong những ngày tháng cuối đời của cô.

Đang xem: Tớ muốn ăn tụy của cậu review

*

Bộ phim thu hút sự chú ý trước nhất bởi nhan đề có phần… “dị” của mình.

*

Kitamura Takumi (17 tuổi), trong một lần vô tình nhặt được cuốn nhật ký của cô bạn cùng lớp, Yamauchi Sakura, đã biết được Sakura đang mắc phải một căn bệnh hiểm nghèo liên quan đến tuyến tụy. Không một ai biết được bí mật đó, kể cả người bạn thân Kyoko của Sakura, ngoại trừ gia đình cô bé. Chính bởi lý do đó, Haruki đã dành nhiều thời gian ở bên Sakura, đáp ứng mọi yêu cầu của cô bé, cùng vui chơi với cô trong những ngày tháng cuối cùng của cuộc đời.

Một câu chuyện buồn, có lẽ vậy… Nhưng khi xem lại cảm thấy nhẹ nhàng, thanh thản đến kỳ lạ.

Những mảng ký ức được chắp nối lại với nhau, uyển chuyển, nhịp nhàng đưa người xem cuốn theo dòng cảm xúc.

Ta thấy được một Sakura hoạt bát, vui vẻ. Song có lẽ tiếng cười ấy chỉ là lớp vỏ bọc bên ngoài để che đậy đi những đau thương bên trong. Đằng sau nụ cười ấy chính là khao khát được sống, được tận hưởng trọn vẹn những phút giây tồn tại trên cõi đời. Nghe thì tưởng chừng buồn lắm, đau lắm nhưng đến khi xem phim, có thể người xem sẽ quên đi sự thật nghiệt ngã ấy mà hướng mắt đến những hạnh phúc nhỏ bé mà Sakura có được. Đó là Takumi, dù biết sự thật của Sakura nhưng vẫn tỏ ra bình thản đến “không thể tưởng tượng được”, người đã cùng Sakura làm mọi điều cô bé mong muốn. Đó là Kyoko, cô bạn thân lúc nào cũng quan tâm đến Sakura, đặc biệt có ác cảm với Takumi, sợ đến một ngày cái tên “nguy hiểm” này sẽ làm tổn thương cho người bạn yêu quý của mình. Bởi vậy mà ta lúc nào cũng nhìn thấy một Sakura tràn đầy nhựa sống trước cơn bạo bệnh.

Ta thấy một Takumi trầm tĩnh, rụt rè, lúc nào cũng chỉ có một mình, không muốn dính líu đến ai, vậy mà sẵn sàng làm theo tâm nguyện của cô bạn “phiền phức”, cũng với một thái độ ôn hòa, bình tĩnh vốn có. Để rồi đến khi nhận ra, sự hiện diện của Sakura đã có một tác động mạnh mẽ đối với cuộc đời cậu như thế nào. Người như cậu đã khóc như mưa khi đọc cuốn sổ “ghi chép bệnh tình” mà Sakura để lại, đã trở thành thầy giáo như lời Sakura nói, đã mở lời kết bạn với Kyoko dù cậu vốn là người “sống đơn độc”… Cuộc sống đơn sắc của Takumi đã có thêm được nhiều sắc màu rực rỡ nhờ có sự hiện diện của Sakura.

Xem thêm:

Hai con người với hai tính cách trái ngược ràng buộc với nhau trong một mối quan hệ chông chênh sắp đứt. Họ điểm tô cho cuộc sống của nhau và nhận ra cuộc sống của chính mình. Cho dù thứ kết nối họ lại có lẽ là “lá tụy hỏng” của Sakura.

Xuyên suốt câu chuyện là triết lý về sự sống. “Sống” và “chết” được lặp đi lặp lại trong rất nhiều câu thoại giữa Sakura và Takumi. Để rồi tựu chung lại trong câu trả lời của Sakura về sự sống.

“(Sống) là có thể cùng ai đó kết nối trái tim.”

Yêu, ghét, cãi vã, giận hờn… tất cả các minh chứng để thấy rằng bạn đang sống. Và cho dù bạn có đi xa, bạn vẫn sẽ sống trong tim những người ở lại. Những câu nói tưởng chừng khô khan đậm tính giáo lý như vậy nhưng đưa vào trong phim lại thấy hợp lý vô cùng. Đó là lời của một cô bé đã gần chạm tay đến Tử thần. Cô bé hiểu được thế nào là khát vọng muốn sống và muốn được làm cho những người thân thiết của mình được hạnh phúc. Cho nên những lời nói của Sakura thi thoảng có đôi chút nặng nề nhưng đều dễ nghe, dễ cảm…

Xem hết phim, ta chỉ muốn thốt lên cuộc đời này sao có nhiều biến cố, thật không có gì có thể lường trước được. Vì vậy, kết luận là hãy sống trọn vẹn từng ngày, để mỗi ngày trôi qua không có gì phải hối tiếc…

Một bộ phim hay, cảm động cho đến những phút cuối cùng. Diễn biến phim từ từ, không quá chậm, đủ để vừa xem, vừa thấm… Mỗi tuyến nhân vật xuất hiện đều để lại điểm nhấn. Bên cạnh hai nhân vật chính Sakura và Takumi, còn có cô bạn thân Kyoko, hay cậu bạn “kẹo gôm”, chồng Kyoko sau này, người duy nhất chủ động làm thân và giúp đỡ Takumi…

Điểm nhấn nổi bật nhất của phim có lẽ là những dòng Sakura viết cho Takumi, cho Kyoko. Biết bao suy nghĩ, mong ước của cô bé gửi trong từng câu chữ. Đơn giản chỉ muốn hai người bạn quan trọng của mình “sống tiếp”. Làm việc, kết hôn, sinh con… dẫu giản đơn nhưng đó là cuộc sống.

*****

Đầu năm tự thưởng cho một bộ phim như thế này cũng cảm thấy mãn nguyện.

Mặc dù xem xong cũng khóc tùm lum. Không phải buồn, chỉ là tự dưng thấy yêu… mà thôi.

Ai xem xong phim này cũng sẽ thấy yêu đời hơn chăng?

Trở lại với cái nhan đề “dị” kia. Giờ thì hiểu rồi… Vẫn là một thông điệp tuyệt vời về “sự sống”… đơn giản có thế thôi ❤

Tớ muốn ăn tụy của cậu hay còn được biết với cái tên tiếng Nhật là Kimi no suizou wo tabetai, mới nghe tên có vẻ nhiều bạn đã liên tưởng nó là một bộ anime điện ảnh kinh dị, máu me và đầy đáng sợ đúng không nào? Nhưng thật ra nó chính là tựa của một bộ phim đau đớn thấu tận tâm can. Tưởng chừng máu me nhưng lại vô cùng thuần khiết, về những triết lý của tình bạn, của tình yêu và của xã hội mà đôi lúc đã quên mất.

Xem thêm:

Nếu bạn chưa xem movie, xin cân nhắc trước khi đọc bài này vì có spoil!

THÔNG TIN

*

CẢM NHẬN CỦA TINANIME

Khi nói đếnTớ muốn ăn tụy của cậuthì đó là một câu chuyện quá đơn giản, nhẹ nhàng và bình dị như cuốn nhật kí của một chàng trai đã kể lại những tháng ngày bên cạnh cô bạn mắc chứng bệnh nan y ở tuyến tụy chỉ còn sống chưa đầy một năm.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *