Chương 1.Theo quả đạn tín hiệu màu xanh bay lên trời rốt cuộc 3 ngày khảo hạch cũng kết thúc với màn diễn tập bằng đạn thực vất vả. Ở trận chiến này, đoàn 532 còn chiếm được giải nhất như lệ thường, biểu xuất sắc nhất thuộc về quan chỉ huy của lam quân tham mưu trưởng Hách Nghĩa Thành và thiếu tá tham mưu Hình Khắc Lũy. Ở giờ phút giao đấu quyết định cuối cùng, hai người với khả năng chỉ huy tác chiến đầy tài tình và bản lĩnh chiến đấu mạnh mẽ xoay chuyển được tình thế và giành thắng lợi tuyệt đối.Tuy nhiên khi chưa nhận được lời khen ngợi, Hình Khắc Lũy nhanh chóng vào phòng tạm giam.Thực ra phòng giam ở quân đội phải là chuyện quá ngạc nhiên. Hơn nữa Hình Khắc Lũy lại có tình tình chịu gò bó thúc ép, việc bị giam căn bản là chuyện thường ngày. Nhưng đây là lần đầu tiên phải là do Hách Nghĩa Thành ra lệnh giam lại. cách khác là do tự nguyện, mặc cho tham mưu bên ngoài gọi thế nào cũng ra.Thúc Văn Ba hiểu rất con người Hình Khắc Lũy, khi quyết mười đầu trâu kéo cũng ngăn nổi, cũng nên lời khuyên can vô nghĩa. Trước hết là để cậu ta ở trong suy nghĩ thông suốt rồi sau đó tìm tham mưu trưởng.Lúc này Hách Nghĩa Thành còn chưa biết Hình Khắc Lũy Tạo phản rồi nên gọi điện thoại tìm người, định phân phó công việc.Hình Khắc Lũy đơn phương nộp đơn tạm giam cho Thúc Văn Ba. Khi nhìn thấy số điện thoại của tham mưu trưởng, Thúc Văn Ba mới chợt hiểu ra ý đồ của Hình Khắc Lũy. lập tức tiếp điện thoại: Thưa tham mưu trưởng, Hình Khắc Lũy tự giam mình tại phòng tạm giam, mong tham mưu trưởng ra chỉ thịHách Nghĩa Thành nghe tin sắc mặt trầm hẳn xuống, vỗ tiếng Bốp vào văn kiện bàn làm việc, giọng đầy nghiêm túc: Vậy giam. Cậu ta quả cần tự mình kiểm điểmThúc Văn Ba biết hai người này lại có xích mích rồi, vì thế suy nghĩ chút rồi đưa ra đề nghị: Có nên mời chính ủy làm công tác tư tưởng hay ?Hách Nghĩa Thành nghe vậy đương nhiên đồng ý, đầy tức giận mà : Tư tương cậu ta cao như vậy, còn cần chính ủy khuyên giải sao?Thúc Văn Ba cau mày: Nhưng trại tân binh bên kia..Lời còn chưa hết bị cắt ngang, Hách Nghĩa Thành để Thúc Văn Ba đỡ cho Hình Khắc Lũy, ngược lại còn giao phó: với cảnh vệ, từ nay được đưa cơm cho cậu ta. Hủy bỏ 3 bữa 1 ngàyChuyện này thực lớn rồi đây.Cúp điện thoại, Thúc Văn Ba thở dài nghĩ thầm: Đồng chí Hình Khắc Lũy, phải ta giúp cậu, chỉ là quân lệnh như sơn, cậu chắc hiểu mà.Quả nhiên 3 ngày tiếp theo cảnh vệ đưa cơm cho .Ngày thứ nhất, Hình Khắc Lũy dựng đứng mày kiếm kháng nghị: Dựa vào cái gì mà cho tôi ăn cơm, các người là ngược đãi phạm nhân. Tôi cho các người biết, tôi đây là bế quan chứ tuyệt thựcCảnh vệ thực quân lễ rồi : Thưa thiếu tá, bế quan là do mình thiếu tá đưa ra. Chúng tôi nhận được chỉ thị của cấp nên chuẩn bị phần của thiếu táNgày thứ hai, Hình Khắc Lũy bực tức mà phá cửa kêu to: Bảo Thúc Văn Ba tới đâyCảnh vệ thực quân lễ lần nữa rồi : Tham mưu Thúc Văn Ba , bế quan là do thiếu tá tự quyết định, ra ngoài hay là do thiếu táNgày thứ ba, Hình Khắc Lũy muốn ra ngoài phát cửa bị khóa.Đối mặt với tức giận của Hình Khắc Lũy, cảnh vệ : Thưa thiếu tá, nghe tham mưu trưởng tìm khắp nơi cũng thấy thiếu tá, sợ tham mưu trưởng tìm đến đây nên chúng tôi còn cách nào khác là khóa cửa lại Quả là quá logic mà Hình Khắc Lũy tức giận đến chống nạnh, bốc khói mà : cậu xác định tham mưu trưởng tìm ra ta?Xác định xác định..? xác định Các cậu dám xác định lần nữa..?Do 3 ngày được ăn cơm, Hình Khắc Lũy cảm thấy quá đói. Đúng lúc suy nghĩ muốn ra Thúc Văn Ba đưa ra chỉ thị mới nhất của Hách Nghĩa Thành: Tự kiểm điểm 5000 chữ, được sao chép, phải tự mình viết5000 chữ, tham mưu trưởng biết tôi chưa tốt nghiệp tiểu học sao? Hình Khắc Lũy nằm cứng đờ mặt đất mà than thở: Sếp khó tínhThúc Văn Ba đem bản kiểm điểm 5000 chữ đến trong đó toàn: Phạt tôi , tôi muốn ăn cơm. Hách Nghĩa Thành dù tức giận cũng phải buồn cười mà : Đem tên khốn kia đến đây cho tôi5 phút sau, Hình Khắc Lũy cố ý thể mình còn hơi sức đứng ở cửa: Báo cáo. Đáp lại là 5 phút sau Hình Khắc Lũy mới được phê chuẩn cho vào.Thấy trong phòng làm việc chỉ có Hách Nghĩa Thành, Hình Khắc Lũy đứng nghiêm báo cáo: Tham mưu trưởng, cử tôi đến đoàn 532 , tôi thực muốn xem xem họ huấn luyện như thế nào, tôi tin họ mạnh đến mức mà đoàn nào đánh thắng được họHách Nghĩa Thành ngửng đầu, tay vẫn xem văn kiện thấp giọng : Còn có thể huấn luyện như thế nào, đại cương huấn luyện của họ cậu chưa từng thấy?Hình Khắc Lũy bất chấp khó khăn tiếp tục : Đại cương là chết, người là sống. Toàn quân đều có đại cương na ná nhau, nhưng khi luyện binh khả năng lại khác nhau. Cho dù bọn họ nghiêm khắc tuyển những người xuất thân bộ đội đặc chủng sức mạnh của bọn họ cũng thể đạt như vậy được. Tham mưu trưởng tò mò sao? tò mò Hách Nghĩa Thành vẫn duy trì thái độ lạnh nhạt như cũ, thực chất là vẫn đồng ý phái .Hình Khắc Lũy tiến lên phía trước vài bước, cố gắng : Tham mưu trưởng, tôi..Đứng nghiêm Hách Nghĩa Thành lạnh lùng , xác định Hình Khắc Lũy đứng đúng tư thế quân nhân. Tay Hách Nghĩa Thành cầm văn kiện xem qua, cho phản bác mà : Cút ngay cho tôiHình Khắc Lũy sợ trời sợ đất chỉ sợ sếp bảo cút , trong lòng thầm nghĩ: ý kiến điều kiện chấp hành, có ý kiến điều kiện làm. Bắt gặp ánh mắt của Hách Nghĩa Thành Còn có việc gì nữa?. Hình Khắc Lũy đành xoa mũi mà bước ra ngoài.Tự giam mình cái gì, quả nhiên là sáng suốt mà.Hình Khắc Lũy thể thừa nhận Tham mưu trưởng đúng là chỉ sợ mỗi chị dâu, bên ngoài đúng là mềm được cứng cũng xong.ra ngoài gặp ngay Thúc Văn Ba, cười hỏi: Thỏa hiệp?Hình Khắc Lũy híp híp mắt coi như chào hỏi rồi : cho tôi ăn cơm hả?Tiếp theo túm lấy áo của Thúc Văn Ba rồi đè lên tường mà : Dám bắt tôi viết kiểm điểm hả? Cuối cùng thúc tay vào bụng người em mà : Cậu còn dám cười nhạo tôiChờ Hình Khắc Lũy đánh xong, sư trưởng Lý mới từ bên cạnh ngang qua.Ngày kế tiếp khi bước vào sân huấn luyện, Hình Khắc Lũy nghe thấy những tiếng vô lực: , Hai, Ba, Bốn,. Ngay sau đó liền nhìn thấy đội hình vô cùng rời rạc. Thấy thế, khuôn mặt của người mặc mình bộ huấn phục là Hình Khắc Lũy trở nên vô cùng lạnh lùng, chỉ có đôi mắt theo bản năng nheo lại.Trong khi nhiều binh chủng hăng hái diễn luyện chiến đấu lúc này ở sân huấn luyện chỉ có tiếng hô to mà ngược lại còn rất dịu dàng. ra đối với những phần tử hiếu chiến như Hình Khắc Lũy mà thao luyện tân binh cái gì, là có kĩ thuật tác chiến, hơn nữa đối tượng thao luyện lại là nữ.Đối với quân đội mà cũng giống như Hòa thượng vậy, con dù thế nào cũng như là động vật quý hiếm. Mặc dù cưng chiều như gấu trúc nhưng cũng nên để họ chịu tủi thân mới đúng. Vậy mà lần này những nữ tân binh xinh đẹp lại phải chịu ít vất vả, nguyên nhân cũng là vì sư bộ phái tới 1 đồng chí thiếu ta vô cùng nghiêm khắc.Vào buổi sáng sớm bình thường như bao buổi sáng khác, Hình Khắc Lũy bước những bước tiêu chuẩn xuyên qua làn sương mù mà tiến tới, tư thế dũng, đôi mắt đen với những tia sắc nhọn đảo qua từng người. So với người hôm qua bị Lý sư trưởng bắt gặp giống 2 người hoàn toàn khác biệt.Hình Khắc Lũy dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía trước rồi lên tiếng đầy tức giận: Hô cái gì thế, trong người bị khó chịu à. Có biết thế nào là đều, chỉnh tề ?Tân binh huấn luyện được 3 ngày, hôm nay là ngày đầu tiên đến kiểm tra . Kết quả là vừa vào sân huấn luyện bị bọn tiểu nha đầu này chọc tức. Ba ngày huấn luyện mà thậm chí cả khẩu lệnh hô cũng đúng, gì đến đội hình đội ngũ. Kết quả như vậy làm cho rất buồn phiền.Theo tiến độ ốc sên của các đừng đến ba tháng mà ba năm cũng thể đạt tiêu chuẩn. Ánh mắt lạnh lùng, Hình Khắc Lũy mặt cảm xúc mà : Tôi với mọi người ở đây, huấn luyện tân binh tiến hành kiểm tra, ai đạt tiêu chuẩn tự động rời khỏi đây. Đừng nghĩ mọi người là nữ mà cường độ huấn luyện được giảm . hết câu, Hình Khắc Lũy dùng ánh mắt bén nhọn nhìn lướt qua từng người, nhìn đến khuôn mặt quen thuộc thoáng ngạc nhiên mà dừng lại. Sau đó mạnh mẽ mà câu:Tôi đây là rèn luyện sức chiến đấu chứ thương hoa tiếc ngọcBị khiến trách khiến mặt ai cũng đỏ như quả cà chua mà nhìn vị thiếu tá trước mặt. Trong lòng thầm nghĩ cuộc đời họ từ giờ phút này trở bi thương.Chương 2.Kì bất kể Hình Khắc Lũy có đến hay việc huấn luyện vẫn tuân theo bài bản thôi, chỉ là lần đầu tiên Hình Khắc Lũy đến đây hạ lệnh khiến mọi người dù hé môi lầm bầm cũng dám. Dù sao bọn họ cũng biết, khi đến quân doanh có tình người mà chỉ có quân lệnh thôi. Cũng do nguyên nhân như thế mà trong lòng Hình Khắc Lũy vui vì nàng Mễ Kha lại xuất ở đây.Hình Khắc Lũy vốn vô cùng nhạy cảm lại thêm việc đối mặt ở khoảng cách gần nên đương nhiên bỏ qua nàng Mễ Kha trốn ở dưới cuối hàng. Nét ngạc nhiên gương mặt dần vơi mà thay vào đó là phiền não. ra dùng từ ảo não cũng thể diễn tả hết cảm giác vô cùng rối rắm trong lòng , tóm lại là suy nghĩ: tốt như vậy đột nhiên chạy đến đây để chịu tội làm gì? Nhưng quan trọng nhất là đến huấn luyện mà lại thông báo với tiếng? Lại nghĩ đến em tham mưu trưởng đoàn 532 sắp kết hôn với sếp của mình, thêm vào đó là Mễ Kha cùng với chị dâu lại là chị em thân thiết nên đoán chắc chuyện nhập ngũ là do bị ép buộc rồi. Nếu như đúng như thế hôm nào tìm sếp để mời rượu.Tuy uống rượu với sếp có phần nguy hiểm nhưng cũng có thể giành được phần thắng đấy.So với ngạc nhiên của Hình Khắc Lũy Mễ Kha cũng thể ngờ đến vì sao ở nơi huấn luyện tân binh lại có thể gặp tên đáng ghét đó. Mặc dù hiểu lắm về phân công của quân đội. Nhưng lần trước hoàn thành khóa học tại đây nên cũng hiểu được đôi chút. Người bả vai có hai vạch sao kia là cấp bậc Thiếu tá, chức vụ là tham mưu, là trợ lý cho tham mưu trưởng Hách Nghĩa Thành. Chỉ có điều làm hiểu đó là vì sao ta lại xuất ở đây nơi huấn luyện tân binh.Ấn tượng về Hình Khắc Lũy khắc sâu trong tâm khảm, ngay giờ phút này khi ta khiển trách quá khứ chẳng mấy tốt đẹp lại ùa về. Mễ Kha dùng đôi mắt phẫn hẫn mà nhìn về phía cái. Nhưng dưới ánh mắt chăm chú nhìn thẳng vào của Hình Khắc Lũy Mễ Kha hoàn toàn biết mình bị gió lạnh thổi, có lẽ đó cũng là nguyên nhân mà khuôn mặt Mễ Kha ửng đỏ uốn éo, biểu thị chán ghét với người nào đó.Thế mà hành động từ ngoài nhìn vào vừa có chút ngây thơ cùng mờ ám này làm cho tâm tình của Hình Khắc Lũy tốt hẳn lên. Rốt cuộc cũng hiểu Hách Nghĩa Thành muốn để vất vả thêm nữa, việc bị điều đến trại tân binh cũng làm chán ghét nữa, hơn nữa trong lòng còn muốn cảm ơn tham mưu trưởng hàng trăm lần.Dưới con mắt của mọi người nên Hình Khắc Lũy và Mễ Kha đương nhiên thể chuyện, mặc dù ai cũng có suy nghĩ riêng nhưng vẫn phải tiếp tục công việc huấn luyện. Tuy nhiên điều mà ngờ tới đó là bé ngọt ngào Mễ Kha lại muốn tạo phản.Chẳng hạn như lúc hành quân Hình Khắc Lũy nhắc nhở “Ngẩng đầu ưỡn ngực, hai chân kẹp chặt, thu mông” Mễ Kha tuy còn sử dụng bạo lực với nữa nhưng thay vào đó là trực tiếp cự tuyệt hành độnh sửa động tác của và kháng nghị: Nam nữ thụ thụ bất thân. Đến lúc Hình Khắc Lũy biết kiếm ở đâu ra cây côn lại đầy dũng mà hét lên chỉ trích: Đây là tấn công người khác bất chính.ấy học của ai thế này, mới có mấy tháng gặp mà nhanh mồm mạnh miệng lên nhiều như vậy rồi. Hình Khắc Lũy tiếp tục duy trì cảm giác khác lạ trong lòng mà đối mặt với thái độ đầy tính khiêu chiến của Mễ Kha. Trong lúc Mễ Kha mừng thầm trong bụng vì vừa mới hả được giận lại đưa ra đòn sát thủ mới. Hình Khắc Lũy tính toán đúng thời gian, cầu các cảnh vệ lập tức thông báo triệu tập khẩn cấp. Lúc này Mễ Kha và các ở trong phòng tắm, cho dù cả người phải toàn xà phòng đầu cũng đầy dầu gội. tóm lại là vô cùng nhếch nhác. Cho nên chờ đến khi đám nữ binh từ phòng chạy đến sân huấn luyện đầu người nào người nấy cũng như đám bọt biển cả.Mỉm cười liếc mắt nhìn Mễ Kha cái, đoán chắc chưa có xả sạch đầu, Hình Khắc Lũy mặt nghiêm nghị nâng tay nhìn đồng hồ nhanh chậm mà : Hôm nay như thế này là được, nếu trở lại đây lần hai sao có thể ghi nhớ mà nâng cao thành tích đây?Hình Khắc Lũy với thân hình cao lớn dù vẫn mặc huấn phục nhưng đứng giữa đám sĩ quan chẳng khác nào hạc giữa bày gà. Ánh mắt của các nữ binh dừng ở khuôn mặt đẹp trai của mà thầm nghĩ: Phải chăng càng đẹp trai lại càng có tình người, loạt tiếng thở dài ai oán đầy ảo não vang lên. Mễ Kha che mặt, lấy trầm mặc để kháng nghị.Hình Khắc Lũy vì bị chọc làm cho khó mà nghiêm túc nhưng vẫn lạnh lùng hạ lệnh giải tán. Sau đó nhìn Mễ Kha rồi thuận miệng bổ sung: Mễ Kha, ở lại!. Dáng vẻ như giải quyết chuyện công.Các nữ binh liếc nhìn Mễ Kha cái, ánh mắt vừa thể thương cảm lại ghen tị rồi nhanh chóng rời khỏi sân huấn luyện.Đến lúc trong sân chỉ còn lại đúng hai người, Hình Khắc Lũy mới nhìn Mễ Kha mà cười to.Mễ Kha tránh né ánh mắt của , trong lòng kích động chỉ muốn đánh cho quyền, đánh vỡ khuôn mặt tự cao tự đại của .lúc sau, Hình Khắc Lũy ngừng cười, quan sát bộ đồ rằn ri người rồi mang khẩu khí của nhà họ Hình mà : Đại não của em kết cấu bình thường hay sao mà chạy tới đây làm lính? Ở nơi này vừa mệt lại vừa khổ có biết hay ?nghe ra được quan tâm trong lời của , Mễ Kha ngang ngạnh đáp: như thế là có ý gì? Khắt khe với chính mình thôi tại sao lại còn khiển trách tôi?Hình Khắc Lũy đối diện với thái độ của , khuôn mặt tuấn mang vài phần trẻ con : Chỉ dựa vào tố chất của bản thân em đến bao giờ mới luyện thành? Hơi dừng lại chút, vẻ mặt khó xử rồi vào trọng tâm: Em làm lính rồi, chuyện của chúng ta làm sao thành đây?Mễ Kha nghiêng đầu nhìn , khuôn mặt vừa xen lẫn khó hiểu lại vừa muốn nổi cáu: Ai tôi với là đôi? ràng chút được ? là , tôi là tôi. Thành cái gì mà thành?Thấy nhất định muốn vạch ranh giới với , Hình Khắc Lũy liền cười tươi như hoa, nhìn bốn phía xung quanh để xác định có ai ngang qua rồi mới tiến đến gần , dịu dàng hỏi: Vẫn còn giận sao? Tôi cũng xin lỗi rồi mà, còn tha thứ à?Mễ Kha đương nhiên hiểu Hình Khắc Lũy muốn nhận lỗi chuyện gì, theo bản năng mà lùi lại phía sau bước, quay đầu sang bên để tránh né cái nhìn của , yếu ớt : xin lỗi là tôi liền phải tha thứ à? Tôi còn suy nghĩ xem có nên tha thứ cho hay ?Hình Khắc Lũy thấy thế khẽ cúi người, hơi thở ấm ấp nhàng mơn trớn viền tai của Mễ Kha: Hôm đó tôi có uống chút rượu phải sao? là tôi có giở trò lưu manh. Dừng lại chút rồi khẽ cười: Em đến làm lính, tôi biết phải làm thế nào?Mễ Kha coi như hiểu câu thứ hai, chỉ bám lấy câu thứ nhất mà : Uống rượu có thể muốn làm sai điều gì cũng được sao? Tôi giết chết cũng có thể là do uống chút rượu nên cẩn thận được ?Cái ví dụ giết tôi này hình như hợp lí phải? Dù sao ở đây cũng là doanh trại, Hình Khắc Lũy cũng tránh để liên lụy đến , và Mễ Kha vẫn duy trì chút khoảng cách. Hơn nữa trong cuộc sống phải ai cũng mắc sai lầm sao? Em phải cho tôi cơ hội để sửa sai chứ. Em đó, tôi gọi điện cũng nhận, gửi tin nhắn cũng trả lời, cuối cùng có phải tôi nên trực tiếp đến thẳng nhà gặp mặt em ? Dĩ nhiên, nếu như em đồng ý tôi cũng có ý kiến gì. Này, làm sao lại , lời tôi còn chưa hết mà, này là!Nhìn chằm chằm vào bóng lưng đầy giận dữ của Mễ Kha, Hình Khắc Lũy liền cười, thầm nghĩ Mễ Kha hiểu chuyện, dù vẫn tức giận nhưng có bộc phát ra ngoài. Sau đó, liền gọi điện cho Hách Nghĩa Thành. Điện thoại vừa thông, Hình Khắc Lũy thèm chào hỏi mà trực tiếp hỏi thẳng: Sếp, Mễ Kha xảy ra chuyện gì à?Đầu bên kia của điện thoại vô cùng yên tĩnh, hiển nhiên là sếp vẫn làm việc, Hách Nghĩa Thành ung dung : Tân binh xảy ra chuyện gì hả?Hình Khắc Lũy bên này nghe sếp thế biết ngay là có chuyện: ấy như vậy mà có thể nhập ngũ sao? Tôi cần phải vận dụng tất cả các chiêu thức, chỉ cần chạm vào thôi cũng có thể đánh thắng ấy, thể huấn luyện được ấy đâu.Tôi chỉ sợ cậu đem tất cả các chiêu thức huấn luyện vào chuyện khác thôi. Hách Nghĩa Thành tiếng tỏ vẻ dễ dãi rồi tiếp tục chế nhạo: Bây giờ cậu muốn đến đoàn 532 đúng ? Nếu như cậu vẫn kiên trì quả tôi có thể suy nghĩ lại. Cậu đường đường là thiếu tá mà lại bị điều đến nơi huấn luyện tân binh cũng có chút lãng phí.Hình Khắc Lũy lúc này vô cùng quyết tâm mà : Tham mưu trưởng gì vậy? cử tôi , đừng là đến nơi huấn luyện tân binh chứ nơi ma quỷ tôi cũng nhất định tuân theo. Hách Nghĩa Thành ở đầu kia điện thoại nghe xong liền : Cậu còn hay hơn hát, cũng biết là ai lúc trước vừa tự giam mình vừa tuyệt thực, sợ mọi người chế nhạo đó.Người nào tuyệt thực chứng tỏ người đó có bệnh. Hình Khắc Lũy tươi cười : Bị mất mặt phải chỉ có mỗi mình tôi, tham mưu trưởng – là sếp của tôi đó.Cơn bực tức của Hách Nghĩa Thành vẫn còn chưa vơi bớt: Tôi chính là vì cậu mới cảm thấy cấp dưới của mình kém cỏi.Hình Khắc Lũy ra vẻ tâm trạng: Lần này tôi tự cảm thấy mình suy nghĩ chưa sâu, vì thế nên chính tôi tự tay viết bản kiểm điểm dài 5000 chữ, đồng ý để Thúc Văn Ba viết thayCậu ta còn dám nhắc đến chuyện viết thay. Hách Nghĩa Thành cười mắng: Vô nghĩa.Thấy tâm tình của Hách Nghĩa Thành có vẻ dịu bớt, Hình Khắc Lũy lập tức tận dụng cơ hội để hỏi chuyện của Mễ Kha, tại sao ấy lại xuất ở đây.Hách Nghĩa Thành cố ý để cho càng thêm sốt ruột, chờ đến khi báo cáo xong công việc ở trại huấn luyện tân binh mới lơ đễnh : Bệnh viện của bọn họ rất nghiêm khắc, tất cả các bác sĩ mới phải đến đây để huấn luyện trong tháng. Lần này tổ huấn luyện có 2 ngườiTên ngu ngốc nào ở bệnh viện đặt ra cái quy định biến thái như vậy? Hình Khắc Lũy biết Mễ Kha học ở Học viện Y học. Nhưng dáng người của , phong cách, tính tình của so thế nào cũng thấy giống y tá. Cho nên từ trước đến nay, trong lòng luôn nghĩ như thiên thần.Tiến hành khẩn cấp việc vệ sinh phòng cấp cứu ở khu huấn luyện. Có thể nhờ họ giúp đỡ chút. Hách Nghĩa Thành ràng nêu lên điểm mấu chốt của công việc, cuối cùng : Vậy cũng coi như là quân đội và bệnh viện kết thân, hai doanh cùng có lợiKết thân? Hai doanh? Trong lòng Hình Khắc Lũy thể thừa nhận tài văn thơ của sếp cũng giỏi như vậy.Sếp, là chính bản thân mình đúng ? Chờ đến lúc và chị dâu kết hôn rồi phải là đưa thêm người đến đây đâu, có lẽ là ở rể tại bệnh viện đó. Rất sợ bị chỉnh, Hình Khắc Lũy liền hồi: Sếp tốt, quấy rầy hẹn hò nữa, tôi kết thân tiếp đây.Xem , cấp dưới của học được kĩ năng cũng như sức chiến đấu rất giống nhau, đều rất dũng cảm, vận dụng cũng rất linh hoạt.Nghe đầu bên kia điện thoại im lặng, Hách Nghĩa Thành cười khổ.Chương 3.Các bác sĩ trong bệnh viện lục quân đương nhiên nghe theo lời của Hình Khắc Lũy để đến đây. Do bệnh viện là tuyến dưới của quân khu nên họ liền đưa ra văn bản cầu các bác sĩ trong viện: Trừ những ai xuất thân là lính tất cả những người chưa đủ kinh nghiệm làm bác sĩ phải tham gia huấn luyện tân binh trong tháng, hơn nữa nếu kiểm tra thành tích đạt cầu phải huấn luyện lại. Cho nên dù phải là quân nhân chính quy nhưng Mễ Kha vẫn phải chấp nhận lệnh nhập ngũ cũng như chấp hành các luật lệ nghiêm ngặt tại quân khu.Lệnh tắt điện vang lên, cả quân khu chìm trong đêm tối. Tuy rất mệt mỏi nhưng Mễ Kha lăn lộn nhiều lần vẫn thể ngủ được. Trong đầu lại tự chủ nghĩ đến lúc trở lại kí túc xá, điện thoại tin nhắn với nội dung vô cùng đơn giản: Kiên trì, chờ em. Tuy chỉ có 4 chữ nhưng lại vô cùng mạnh mẽ làm cho Mễ Kha cảm thấy như có nguồn khích lệ lớn lao. Mặc dù số máy lạ lại ghi tên nhưng Mễ Kha vẫn thấy có chút quen thuộc. Đó có thể là ai? Mễ Kha nằm gối với đầy nghi vấn, mượn ánh sáng từ ánh trăng bên ngoài mà nhìn vách tường đến thất thần.Nghiên San cũng thể ngủ được, chờ đến khi Mễ Kha lăn lộn biết bao nhiêu lần giường mới ló đầu ra hỏi: Thiếu tá giữ cậu lại làm gì vậy?Mạch suy nghĩ bị cắt đứt, Mễ Kha mới hoàn hồn mà nhớ đến khuôn mặt nghêng ngang, tươi cười của Hình Khắc Lũy.Biết trả lời sao đây? Chuyện giữa và phải hai câu là có thể xong. Tuy thể ra miệng nhưng cũng là ân nhân cứu mạng . Ngoại trừ lần đó ra ta rất lưu manh. Mễ Kha suy nghĩ biết phải trả lời thế nào phát mấy giường bên tiếng ngáy to đều biến mất. Hóa ra đây là nghi vấn chung của toàn bộ nữ tân binh.Sau lúc lâu im lặng, Mễ Kha mới ỉu xìu giúc vào trong chăn, giọng : Phạt đứng! Hình như lo lắng mình trả lời thuyết phục, Mễ Kha lại bổ sung câu: Phạt tớ vì tớ nhiều.Người vô tâm, người nghe có ý. Mặc kệ Nghiêm San cho rằng câu của là câu hai nghĩa, bắt đầu buồn ngủ rồi.Kí túc xá lại lần nữa rơi vào im lặng, dưới ánh trắng nhè , Mễ Kha ngủ giấc mộng mị.Doanh trại tân binh tuân theo nguyên tắc chia ra 2 đội nam và nữ, cầu các nam binh tập luyện cùng chỗ với Mễ Kha và các nữ binh khác. Tự phân chia sân rồi tự mình tập luyện, tác chiến. Chịu trách nhiệm huấn luyện và chỉ đạo trong cả quá trình là Hình Khắc Lũy và doanh trưởng của trại tân binh. Hình Khắc Lũy với khả năng tác chiến của mình nổi tiếng lẫy lừng khắp các sư đoàn, thậm chí là cả các quân đoàn. Thêm vào đó người có biệt danh Hổ mặt cười này huấn luyện tân binh vô cùng nghiêm khắc nên doanh trưởng Lý Bình dám lơ là, chậm trễ.Thân là quân nhân chuyên nghiệp lại thêm bị Hách Nghĩa Thành ra lệnh bắt đến đây nên đương nhiên đặt toàn bộ tinh thần vào các nữ binh. Nếu phải nguyên nhân vì Mễ Kha cũng cả ngày lo lắng cho các nữ binh ở đây. Cho nên bắt đầu từ ngày thứ hai đến đây Hình Khắc Lũy liền dựa vào kế hoạch huấn luyện nam binh mà tính toán tiến hành cuộc kiểm tra. Về phần , có mưu đồ riêng hay nhưng nếu làm thế cũng thể tin các nữ binh này có thể xếp được đội ngũ hình vuông.Cường độ huấn luyện của nữ binh so với cường độ của nam binh giảm rất nhiều, thế nhưng thể lực của Mễ Kha vẫn giảm sút rất nhiều. Lần đầu tiên hoàn thành 5km chạy việt dã, Mễ Kha cảm thấy sức chịu đựng của mình đến cực hạn. nhanh chóng xuất các triệu chứng như hoa mắt chóng mặt rồi ngất xỉu ngay tại thao trường.Gần đến buổi trưa, khi Hình Khắc Lũy huấn luyện các nam binh về hướng vuông góc, với bọn họ đừng có mong là nương tay phía bên kia lại vô cùng tán loạn. bực mình quay đầu lại, tầm mắt đảo qua từng người, trong lúc tìm thấy bóng dáng kia lông mày chợt cau lại.Lý Bình cầu Nghiêm San hô giải tán cho Mễ Kha có khí để thở đồng thời đưa tay ấn vào huyệt nhân trung của . Thế nhưng các nữ binh đều áp dụng kiến thức y học thông thường mà ngược lại trong lúc cấp bách lại tập trung vây quanh Mễ Kha, làm cản trở việc cấp cứu cho .Lúc này giọng trầm thấp vang lên: Tránh ra. Lời còn chưa dứt Hình Khắc Lũy tới hỗ trợ.Khi nhìn thấy khuôn mặt trắng bệch như giấy kia, lập tức lạnh lùng hô lệnh giải tán rồi sau đó cúi người xuống ôm chạy mạch đến phòng y tế.Mễ Kha mở mắt thấy mình tựa vào người Hình Khắc Lũy cảm thấy tỉnh táo, khuôn mặt nhắn của chợt đỏ bừng, Mễ Kha cố gắng giùng giằng ngồi thẳng người dậy, cúi đầu cự tuyệt: cần giúp.Nếu phải đội trưởng của em bế nổi em tôi cũng muốn phải trông nom đâu. Buổi trưa ăn bao nhiêu cơm thế? Tự hành hạ bản thân à. Khi Mễ Kha thoát ra khỏi vòng tay Hình Khắc Lũy nhanh chóng khôi phục vẻ mặt cười cợt với , che dấu ánh mắt nhu tình, dịu dàng lúc trước.Mễ Kha chịu nhận lỗi : Quân nhân các rất thích bánh màn thầu? Tôi nhất định ăn nhiều, để cho các phải tiêu vượt chi phíHình Khắc Lũy mỉm cười quan sát thân hình bé của : Em có thể ăn khiến cho chúng tôi tốn vượt chi phí quy định? Tôi với em thi xem sao?Mễ Kha ra vẻ ghét bỏ: Ai muốn thi với ?Thấy bướng bỉnh như đứa trẻ, ánh mắt của Hình Khắc Lũy tự chủ được lại trở nên dịu dàng, ngẩng đầu vò mái tóc rối tung của Mễ Kha. Lời nghiêm nghị hợp với ánh mắt dịu dàng lúc này của : Trong người khỏe có thể xin nghỉ, tỏ vẻ mạnh mẽ làm cái gì? Làm bác sĩ mà biết điều này, cẩn thận tôi cho em qua kì kiểm tra đấy.Mễ Kha dùng sức đánh cái: Cậy có quyền mà lộng hành à? dám cho tôi trượt tôi kiện Còn dám uy hiếp ! Hình Khắc Lũy ranh mãnh siết chặt tay của : Vẻ mặt rất quyết tâm, tiếp tục, kiện xong rồi sau đó sao?Mễ Kha cau mày lại rồi nhếch môi cười đầy giảo hoạt, sau đó dùng sức chùi hết bàn tay bị bẩn khi huấn luyện lên người Hình Khắc Lũy.Thấy vậy cũng giận: Lấy chuyện ngất xỉu để nghỉ ngơi vài ngày . Yên tâm, có tôi ở đây, tôi bảo đảm em qua kì kiểm tra.Ai cần thiên vị. Mễ Kha cương quyết cự tuyệt ý tốt của : Sức khỏe như nào tôi là bác sĩ đương nhiên biết , nếu ngày nào đó tôi ngất xỉu bàn mổ của bệnh nhân biết làm thế nào? Bệnh viện có quy định ràng, tôi muốn vi phạm. Mễ Kha nghiêng người nhìn thẳng vào mắt Hình Khắc Lũy : phải rồi sao? Cả đám tân binh đều chẳng ra gì, cũng thể tưởng tượng được lúc lên chiến trường ra sao? Tôi quyết định lựa chọn bệnh viện lục quân đương nhiên làm được: Thời bình làm bác sĩ, thời chiến làm quân nhân.Thời bình làm bác sĩ, thời chiến làm quân nhân! Hình Khắc Lũy quả tưởng tượng được với thân hình gầy nhẳng thế kia lại có thể ra những câu như vậy.
Đang xem: Mười dặm gió xuân chẳng bằng em review
Mà tuyệt đối thừa nhận lại có tư tưởng giác ngộ cao hơn mình. Hơn nữa là vẻ mặt nghiêm túc của làm trong lòng dâng lên cảm xúc khó hiểu.Em có suy nghĩ như vậy làm tôi rất vui mừng. Hình Khắc Lũy khoanh tay trước ngực tỉ mỉ quan sát trong chốc lát, bắt đầu nhắc nhở : Quả cố gắng bị rớt lại phía sau. Vì vậy chúng ta phải cùng nhau cố gắng, dễ dàng hoàn thành tốt quan hệ đồng chí, vất vả cho em rồi.Cùng cố gắng cái gì vậy! Mễ Kha nhìn lên ánh trăng sáng thề tuyệt đối cùng ta phát triển.Mễ Kha cầm gối đập người trước mặt cái, tức giận : cần tỏ vẻ vì tương lai của tôi thôi ngu dốt để bây giờ bắt tôi phải nhượng bộ có được hả?Đừng lộn xộn nữa! Tôi chịu trách nhiệm về ga giường của phòng y tế đâu. Muốn đùa với chút giận rồi, Hình Khắc Lũy đành phải dừng lại, cuối cùng nhìn bằng ánh mắt đầy thâm ý.Mễ Kha sửng sốt chút sau đó liền hiểu được lời vừa , hóa ra khó chịu trong người là vì mấy ngày kia lại đến rồi, mặt liền đỏ bừng lên. Mễ Kha thẹn đến mức muốn chui ngay xuống đất, dùng sức đẩy cái: . Tôi muốn nhìn thấy .Hình Khắc Lũy nhịn được cười, trước khi còn nghiêm túc ra mệnh lệnh cho : Đợi lát nữa truyền dịch xong lấy quân phục của tôi khoác vào.Lần đầu tiên hai người gặp mặt cũng là trong tình trạng quần áo của chỉnh tề, bây giờ lại. Mễ Kha xấu hổ đến mức cả ngón chân cũng đỏ, lấy áo quân phục mang đậm hơi thở nam tính của để che mặt, xấu hở đến mức muốn độn thổ cho xong.Hình Khắc Lũy chỉ cười vì thấy việc đó chẳng là gì cả.Những ngày huấn luyện tiếp theo Mễ Kha vẫn tham gia như bình thường, chỉ có điều khác lạ duy nhất là kể từ ngày hôm đó Hình Khắc Lũy thỉnh thoảng lại đến chỗ tập của các nữ binh để kiểm tra. Làm cho Nghiêm San nhạy cảm phát ra điều, kể từ lúc Mễ Kha ngất xỉu thời gian nghỉ ngơi của bọn họ ràng là nhiều hơn lúc trước.Khi huấn luyện đến phần cấp cứu chiến trường Hình Khắc Lũy bàn bạc với doanh trưởng Lý Bình để cho các nam binh và nữ binh học song song tại cùng chỗ.Do đó khi bắt đầu huấn luyện, Mễ Kha tận dụng sở trường của mình cầu Nghiêm San chia ra làm hai tổ. Vì họ vừa phải giảng giải vừa phải thực hành làm mẫu.Nghiêm San đảm nhận xử lí vết thương chảy máu tay phải, đến chỗ chiến sĩ đóng vai người bị thương trước mặt để làm mẫu. Còn Mễ Kha xử lí trường hợp bị gãy chân, và người giả bị thương ai khác chính là thiếu tá Hình.Mễ Kha hoàn toàn phớt lớt vẻ mặt của Hình Khắc Lũy, rất chuyên nghiệp mà cầu nằm xuống giả bộ gãy chân. Sau đó Mễ Kha thuần phục cầm lên 2 thanh nẹp, vừa kiên nhẫn giảng giải cho các nam binh: Người này bị gãy xương chân với diện tích khá lớn, máu chảy ra khá nhiều, chúng ta phải sử dụng 2 thanh nẹp này để cố định, trước tiên phải băng lại chỗ đùi vừa vừa vô ý thức chạm vào đùi ngoài của Hình Khắc Lũy. Khi băng phải khống chế tốt độ chặt của băng, lỏng quá cố định xương được, còn chặt quá tốt cho xương miệng được chặt quá nhưng tay lại ra sức siết chặt cuộn băng.Mễ Kha đương nhiên chỉ nghĩ đến việc làm đau nhưng thân thể Hình Khắc Lũy trải qua biết bao nhiêu thử thách, liệu có thể làm đau ? chỉ cảm thấy đôi tay mềm mại chạm vào cơ thể mình, làm cho sinh ra cảm giác khác lạ. Mà loại cảm giác này làm cho sắc mặt của Hình Khắc Lũy trở nên khó coi, cảm thấy mình phải dạy cho khóa học cơ bản. Ví dụ như: Thân thể của đàn ông rất nhạy cảm.Hôm đó, sau khi buổi huấn luyện kết thúc, Hình Khắc Lũy tìm cơ hội thần biết quỷ hay, đến trước mặt giọng : Sau khi hoàn thành nhiệm vụ này, tôi nhập viện, tiến hành theo sát em. Khi thấy lông mày Mễ Kha dựng đứng lên, cười hì hì mà bổ sung thêm câu: Đảo lộn bệnh viện của các em.Chương 4.Đối với việc Hình Khắc Lũy thường xuyên giở trò vô lại, Mễ Kha rất bất lực. Kể từ ngày bọn họ quen nhau, ngày trêu chọc chắc sống được. Làm cho Mễ Kha bắt đầu nghi ngờ rằng công việc của thiếu tá Hình chính là trêu chọc .còn chê đại não kết cấu bình thường, bình thường mà còn muốn nằm viện? Mễ Kha cảm thấy nếu mình cứ tiếp tục dây dưa với chắc chắn phải nhập viện tâm thần. Mễ Kha nhấc chân dùng sức đạp mạnh hai phát, bị đả kích : Cười cười. sợ bị rút quai hàm à? Trong lòng thầm oán: Nếu như giày cao gót đau hơn nhiều.Hình Khắc Lũy thản nhiên như , khi Mễ Kha quay người nhanh chóng bắt lấy cổ tay , cánh tay hơi dùng lực ép sát vào tường, khóe mắt tràn ngập ý cười: Tôi phát ra điều, em trưởng thành rồi. Lúc đầu chỉ muốn đùa chút thôi nhưng lại ngờ tời lại nhanh chí phản bác như vậy., làm trò gì vậy? Cả người Mễ Kha bị thân hình cao lớn của Hình Khắc Lũy bao vây, người tỏa ra mùi thuốc lá quen thuộc, vào giờ khắc này nó giống như mùi hương đầy cám dỗ, làm cho mất khả năng giao tiếp, trống ngực cứ đập thình thịch nhìn .Nếu như lầm đây là lần đầu tiên Mễ Kha tiếp xúc ở khoảng cách gần như vậy với Hình Khắc Lũy. Đường nét khuôn mặt rất đặc biệt. Điểm nổi trội nhất chính là cặp mày kiếm kia, chỉ cần khẽ nheo lại làm cho cả gương mặt trở nên nghiêm nghị. Thêm vào đó là đôi môi với độ dày hoàn hảo, dù chỉ hơi nhếch khóe môi thôi cũng khiến cho dù biểu lộ cảm xúc gì vẫn giống như cười. Chính đặc điểm này tạo nên biệt danh Hổ mặt cười của Hình Khắc Lũy, gương mặt đẹp trai, mạnh mẽ nhưng cũng mang vài phần trẻ con.Cảm thấy càng ngày càng ép sát mình, Mễ Kha cuống cuồng giơ tay chống vào ngực : buông tôi ra. Cái gọi là nhanh mồm nhanh miệng đứng trước mặt cũng trở nên vô nghĩa.Nhìn bộ dạng khẩn trương, luống cuống của , nụ cười của Hình Khắc Lũy càng sâu hơn, : Sao thế? Đỏ mặt à? Lúc trước sờ tôi tự nhiên lắm mà? Hơi thở nóng rực của phủ tai , làm cho tâm tư của Mễ Kha trở nên rối bời. Nhưng cũng gần thêm nữa, Hình Khắc Lũy lùi ra sau bước, thờ ơ nhún vai: Trừng phạt em, lần sau tùy tiện như thế nữa.Đối đầu với kẻ điên này, Mễ Kha hiểu được mình phải là đối thủ của . Chờ trấn tĩnh xong thấy bóng dáng của Hình Khắc Lũy đâu nữa.Trừng phạt cái gì? Với trí thông minh của mình, Mễ Kha hiểu ám chỉ việc gì, cứ thế mà bước .Cứ nghĩ đến việc Hình Khắc Lũy thường xuyên cố ý đến gần là loạt phản ứng dây chuyền như chân tay mềm nhũn, não hoạt động nhanh nhạy lại xuất . Mễ Kha ảo não dùng tay che mặt, thầm nghĩ mình có tiền đồ.Mễ Kha cố gắng để ý đến , dù là ở sân huấn luyện hay là ở phòng ăn, cũng xem như là nhìn thấy, coi như khí vậy. Dĩ nhiên loại phản kháng này của Mễ Kha hoàn toàn chẳng có năng lực sát thương gì đến Hình Khắc Lũy.Đến cả đoàn 532, đối thủ mạnh nhất trong các đợt dã chiến cũng phải công nhận Hình Khắc Lũy chính là Thủ tốt công giỏi. Cho nên mới , ngay cả bộ đội đặc chủng như họ cũng dám coi thường đối thủ là , khả năng chiến đấu của Hình Khắc Lũy phải nghi ngờ. Về điều này, Mễ Kha được lĩnh giáo sâu sắc.Thời gian trôi qua rất nhanh, thời hạn 1 tháng cuối cùng cũng kết thúc, ngày kiểm tra đến. Mễ Kha dồn toàn bộ sức lực, trừ những người xếp hạng đầu và cuối của danh sách trúng tuyển ra thành tích của Mễ Kha cũng đạt ở mức trung bình, miễn cưỡng qua đợt kiểm tra.Bên trong phòng vi tính, các nữ binh hai mắt chớp nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính, tay di chuột, tay gõ bàn phím, điều khiển linh hoạt, ví dụ như Nghiêm San,.. cũng có những người tay chân luống cuống, vụng về,. Hình Khắc Lũy khoanh tay đến, ánh mắt đếm từ số xẹt qua tất cả các , cuối cùng dừng lại góc phòng, nơi Mễ Kha loay hoay bấm bấm.Lúc này, các nữ binh tham gia vào chương trình Sứ mệnh vinh quang, trò chơi thực tập đối kháng.Cái gọi là Sứ mệnh vinh quang này thực chất là Game online lấy bối cảnh là cuộc sống quân ở trại lính. Bởi vì những chiến thuật tác chiến trong trò chời so với đời có nhiều điểm giống nhau, thêm nữa là những vật dụng được trang bị cũng giống như , làm phong phú kiến thức quân đội nên nó được đưa vào như trong các môn của đợt kiểm tra.Mễ Kha phải là chưa từng chơi Game Online, khi máy bay cũng từng chơi qua nhưng vẫn như cũ, rất vụng về. Hình Khắc Lũy đứng đằng sau, nhìn chỉ trong mấy phút ngắn ngủi liên tiếp bị địch tiêu diệt, rất muốn cốc vào đầu cái xem đó là giả vờ hay ngốc đến như vậy. Người chỉ huy ràng cầu từ bên phải đánh tới, thế mà lại nhắm thẳng bên trái xông đến. Chấp hành cái gì, với cũng chỉ gió thổi ngang qua mà thôi.Nhìn Mễ Kha bị tiêu diệt đến lần thứ N ở cùng nơi Hình Khắc Lũy chịu được nữa.Mễ Kha hết sức chăm chú nhìn vào màn hình tiếp tục chiến đấu, hoàn toàn để ý phía sau có người áp sát vào mình. Hình Khắc Lũy cúi xuống từ sau lưng , tay phải cầm bàn tay di chuột của Mễ Kha, tay trái gạt bàn tay gõ bàn phím ra. Đồng thời cất tiếng lạnh lùng: Nếu muốn chỉ vì môn này qua mà bị giữ lại huấn luyện thêm 1 tháng đừng nhúc nhích. Vì vậy Mễ Kha dám cử động.Thao tác của Hình Khắc Lũy rất đẹp, tốc độ tay cực nhanh, Mễ Kha cứ như tượng gỗ, ánh mắt dần chuyển từ màn hình sang bàn tay như múa bàn phím của , sau đó chậm dãi nghiêng đầu, tầm mắt ngừng đường cong cương nghị khuôn mặt .Khoảnh khắc này, nhiều năm sau khi Mễ Kha nhớ lại cảm thấy vừa mờ ám nhưng cũng ấm áp. Hình Khắc Lũy như có như kéo ôm vào trong ngực, hai cơ thể như áp chặt vào nhau, cùng nhịp thở, có lẽ cả đời này Mễ Kha bao giờ quên.Cho đến khi chơi xong, giúp qua phần kiểm tra, Mễ Kha mới bừng tỉnh, khẽ từ chối, ý bảo thẳng người dậy, giọng lầu bầu: ngờ sử dụng máy tính lợi hại đến vậy. Ở trong suy nghĩ của , Hình Khắc Lũy là quân nhân giỏi giang, cũng giống như lần cứu vậy, lần đó, mình giữa trời mưa lớn, đánh thắng bọn cướp, võ nghệ cao cường.Tùy tiện ứng phó thôi. Bình thường thể sợ người ta lại tưởng mình là siêu nhân. Đối với lời khen ngợi của , Hình Khắc Lũy dương dương tự đắc : Tôi luyện mấy trò này từ khi em vẫn chơi mấy trò trẻ con đấy. Vừa , Hình Khắc Lũy còn ra vẻ vụng về đánh đánh, giống như là bắt chước Mễ Kha lúc nãy.Mễ Kha bĩu môi: khoác lác, chuyện với nữa.Ai khoác lác với em? kiểm tra, biết à. Hình Khắc Lũy đánh vào tay : Chấm điểm nghiêm túc.Mễ Kha trừng mắt nhìn: Giả vờ nghiêm túc.Hình Khắc Lũy cười khẽ: Tôi giả vời nghiêm chỉnh, chỉ sợ em chịu nổi.điều chỉnh lại tư thế, từ ngoài nhìn vào giống như chỉ đạo tác chiến, thuận miệng hỏi :