Tintin – chàng thanh niên mặc quần đánh gôn chạy cùng chú chó trắng bạn thân – là một trong những biểu tượng hình ảnh dễ nhận biết nhất của thế giới hiện đại.

Đang xem: Tin tin những cuộc phiêu lưu kỳ thú

*

Nguồn hình ảnh, Hergé-Moulinsart 2015

Chụp lại hình ảnh,

Năm 2015, một bức vẽ hiếm hoi về Tintin, của Hergé, trích từ cuốn sách The Blue Lotus, đã được bán với giá 1,2 triệu USD, trong một cuộc đấu giá ở Hong Kong.

Từ sau ngày 3 tháng 5 năm 1983, khi người sáng tạo ra Tintin, Hergé, qua đời ở tuổi 76, đã không còn những truyện tranh Tintin mới nhưng nhân vật này tiếp tục được yêu thích.

Trong sách Tintin and the Secret of Literature của Tom McCarthy (2007), tác giả ca ngợi: “Những cuốn sách Tintin, như chúng ta biết bây giờ, rất phong phú. Các nhân vật như Thuyền trưởng Haddock và Bianca Castafiore có thể sánh với bất kỳ giấc mơ nào tạo ra bởi Dickens hoặc Flaubert về sức mạnh và chiều sâu nhân cách. Giáo sư Calculus có thể đọ với bất kỳ nhà khoa học nào từ Bác sĩ Faustus của Marlowe đến Galileo của Brecht.”

Hergé, tên thật là Georges Rémi, sinh ra ở Etterbeek, ngoại ô Brussels, vào ngày 22 tháng 5 năm 1907.

Cha mẹ cậu bé thường cho một cây bút chì và giấy để cậu im lặng và không nghịch ngợm. Có vẻ nó giúp cậu bé khám phá ra niềm đam mê và tài năng vẽ của mình.

Georges Rémi trải qua những năm niên thiếu tại một trường Công giáo, rồi gia nhập Liên đoàn Hướng đạo Công giáo. Các hoạt động của trại hè hướng đạo bao gồm du lịch theo nhóm đến Tây Ban Nha, Áo, Thụy Sĩ và Ý, có thể đã giúp Georges phát triển đam mê phiêu lưu.

*

Chụp lại hình ảnh, Năm 2016, trang truyện tranh được lấy từ câu chuyện Những người thám hiểm trên mặt trăng của Hergé, được bán với giá kỷ lục 1,55 triệu euro ở Paris.

Theo Pierre Assouline trong cuốn tiểu sử Herge: The Man Who Created Tintin (1996), lúc còn thiếu niên, Georges Rémi ưa thích các tác phẩm Huckleberry Finn, Đảo châu báu, Cuộc phiêu lưu của ông Pickwick, Ba người đàn ông trên thuyền, và Robinson Crusoe.

Chàng trai trẻ chọn bút danh 'Hergé' – đảo ngược các chữ cái đầu của ông là G R – vào tháng 12 năm 1924.

Vào tháng 7 năm 1926, ông bắt đầu viết truyện Les Aventures de Totor, Chef de Patrouille des Hannetons (Những cuộc phiêu lưu của Totor) cho một tờ báo.

*

Nguồn hình ảnh, Getty Images

Có thể xem nhân vật Totor là tiền thân của Tintin sau này. Kiểu viết thử trong quá trình tạo ra nhân vật là điều không lạ. Chuột Mickey ban đầu được gọi là Mortimer, và Thanh tra Maigret từng có tên Đặc vụ 49.

Vào cuối năm 1928, Wallez yêu cầu Georges Rémi biên tập một phụ san dành cho trẻ em hàng tuần, lấy tên là Le Petit Vingtième.

Số đầu tiên của Le Petit Vingtième ra mắt vào ngày 1 tháng 11 năm 1928. Lúc đầu, Hergé chỉ minh họa truyện của người khác viết. Nhưng trong số 11, vào ngày 10 tháng 1 năm 1929, ông ra mắt loạt truyện riêng của mình, Tintin Trong Vùng đất của Liên Xô (Les Aventures de Tintin au Pays des Soviets), và sau đó truyện này in thành sách năm 1930.

*

Nguồn hình ảnh, Getty Images

Hergé thừa nhận rằng tác phẩm ban đầu của ông bị ảnh hưởng nhiều bởi họa sĩ truyện tranh người Pháp Alain Saint-Ogan (1895-1974), người tạo ra một loạt truyện phiêu lưu mang tên Zig et Puce vào năm 1925.

Hergé cũng nói Benjamin Rabier (1864-1939), người tạo ra Gideon the Duck, đã ảnh hưởng đến cách ông vẽ động vật.

Tuy nhiên, ông lại không bao giờ đề cập đến một tác phẩm khác, Tintin le Lutin (Tintin the Goblin), được ký bởi Benjamin Rabier và Fred Isly, in năm 1898. Đó là câu chuyện về một yêu tinh, tên là Artin nhưng được mẹ gọi là Tintin. Theo Pierre Assouline trong cuốn tiểu sử Herge: The Man Who Created Tintin (1996), đó là sự giống nhau kinh ngạc, bắt đầu từ búi tóc và cả hình dạng của khuôn mặt.

Tuy nhiên, Herge luôn thề rằng ông không biết về sự tồn tại của Artin cho đến năm 1970, khi ông được một độc giả thông báo.

Xem thêm: Review Phim Tối Nay Ăn Gì Full, #Top Cả Thế Giới Đều Không Bằng Em Full

*

Nguồn hình ảnh, Getty Images

Sau này, từ 1942, khi Hergé bắt đầu vẽ lại những câu chuyện Tintin trước đó của mình cho các phiên bản màu hiện đại, ông đã chọn không vẽ lại Tintin Trong Vùng đất của Liên Xô. Lý do được đưa ra là câu chuyện quá thô thiển. Theo Jean-Marc Lofficier & Randy Lofficier trong cuốn Tintin (2002), “cũng có thể là câu chuyện chống Cộng quá mạnh nên không được đón nhận nồng nhiệt trong những năm ngay sau chiến tranh, khi hầu hết Tây Âu có thiện cảm đáng kể ủng hộ Cộng sản. Và Hergé đã học phải cẩn thận khi trộn lẫn chính trị và truyện tranh.”

Theo Hergé, trong một thư gửi độc giả năm 1966, ý tưởng về Tintin ra đời rất đơn giản: “Ý tưởng về nhân vật Tintin và loại phiêu lưu sẽ đến với anh ấy nảy ra trong tôi, trong năm phút, ngay lần đầu khi tôi phác thảo hình tượng của người anh hùng. Có nghĩa là, anh ấy đã không ám ảnh tuổi trẻ của tôi và thậm chí cả những giấc mơ của tôi. Mặc dù có thể khi còn nhỏ tôi đã tưởng tượng mình trong vai Tintin.”

Năm 1934, Hergé làm quen với Tchang Tchong-Jen, một sinh viên Trung Quốc tại Học viện Mỹ thuật Brussels. Tchang không chỉ giúp ông nghiên cứu cho cuộc phiêu lưu thứ năm Bông sen xanh (Le Lotus Bleu), mà còn giới thiệu cho Hergé các kỹ thuật thư pháp.

Bông sen xanh (Le Lotus Bleu) đã làm các quan chức Nhật Bản giận dữ. Nhưng ngược lại, phu nhân Tưởng Giới Thạch ngỏ lời mời họa sĩ hãy đến thăm Trung Quốc.

Vào tháng 5 năm 1940, quân Đức xâm lược Bỉ. Vào ngày 9 tháng 5 năm 1940, Le Vingtième Siècle ngừng hoạt động và cuộc phiêu lưu thứ chín của Tintin, Tintin au pays de l'or noir, đã bị bỏ dở.

Lúc đầu, giống như nhiều người Bỉ khác, Hergé và vợ trốn sang Pháp. Nhưng khi Vua Bỉ Leopold III khuyến khích thần dân quay trở lại, Hergé chuyển về Brussels làm cho tờ báo Le Soir.

Vào ngày 17 tháng 10 năm 1940, Tintin trở lại trong Con cua có móng vuốt vàng (Le Crabe aux Pinces D'Or).

Hôm 5 tháng 3 năm 1942, Đài phát thanh-Brussels giới thiệu một cuộc phỏng vấn ngắn với Hergé. Ông nói:

“Tôi coi những câu chuyện của mình như những bộ phim. Vì vậy, không tường thuật, không mô tả: Tôi dành tầm quan trọng cho tranh. Nhưng phim của tôi là 100 phần là phim nói, với hiệu ứng âm thanh, lời thoại đến từ miệng nhân vật.”

Kho báu của Red Rackham (Le Trésor de Rackham le Rouge), một trong các truyện Tintin hay nhất, được đăng trên Le Soir từ tháng Hai 1943.

Vào tháng 9 năm 1944, khi nước Bỉ được giải phóng, toàn bộ đội biên tập của Le Soir bị sa thải và bị điều tra.

Ngày 3 tháng 9 năm 1944, Hergé bị bắt tại nhà của ông. Ông sẽ bị bắt bốn lần và mỗi lần đều được trả tự do sau đó.

Người làm xuất bản Raymond Leblanc, vào cuối năm 1945, đã gặp Hergé và đề nghị ra mắt tạp chí dành cho trẻ em hàng tuần để cạnh tranh với Spirou và Bravo nổi tiếng hơn.

Tạp chí Le Journal de Tintin được ra mắt vào ngày 26 tháng 9 năm 1946 và giúp tăng doanh số bán sách Tintin.

Năm 1950, Hergé thành lập Studios Hergé để hỗ trợ ông trong việc trở thành một doanh nghiệp thực sự. Đó là nơi các họa sĩ tài năng khác vào làm việc, hỗ trợ ông vẽ Tintin và các tác phẩm khác.

Năm 1960, Hergé ly thân với vợ, bà Germaine, và chuyển đến sống với Fanny. Sau khi Hergé chính thức ly hôn năm 1975, ông và Fanny kết hôn năm 1977.

Chụp lại hình ảnh,

Fanny Rodwell, người vợ cuối cùng của Hergé, ngày 22 tháng 5 năm 2014 tại bảo tàng Hergé ở Louvain-La-Neuve.

Năm 1976, Hergé đã có thể nối lại mối quan hệ với Tchang Tchong-Jen một cách thần kỳ, đầu tiên là qua thư từ, sau đó là gặp trực tiếp khi nhà điêu khắc Trung Quốc được phép đi thăm châu Âu vào mùa xuân năm 1981.

1976 cũng là năm mà tập truyện Tintin hoàn chỉnh thứ 23 cũng là cuối cùng ra mắt, Tintin et les Picaros.

Truyện lấy cảm hứng từ cuộc phiêu lưu ngoài đời thực của nhà trí thức cánh tả người Pháp Régis Debray, người đã tham gia quân du kích do Che Guevara chỉ huy ở Bolivia, và sau đó bị kết án 30 năm tù. Ngồi tù được ba năm thì được thả nhờ can thiệp của Tổng thống de Gaulle, Régis Debray viết sách Cách mạng trong Cách mạng?: Cuộc đấu tranh vũ trang và cuộc đấu tranh chính trị ở Mỹ Latinh (1967), một tác phẩm tham khảo kinh điển về đề tài du kích.

Năm 1982, Hergé được đạo diễn Mỹ Steven Spielberg, khi ấy 36 tuổi đã nổi với phim Jaws và E.T. the Extra-Terrestrial, tiếp cận. Spielberg đề nghị chuyển thể Tintin thành phim.

Các cuộc đàm phán đã diễn ra trong nhiều tháng, với luật sư hai bên làm việc qua lại giữa Los Angeles và Brussels. Các yêu cầu của Spielberg rất khó khăn. Ông ấy muốn toàn quyền kiểm soát mảng kinh doanh phim, muốn giữ cho mình bản quyền từ truyện tranh và bất kỳ chương trình truyền hình nào ăn theo, và muốn kiểm soát toàn bộ về nghệ thuật và thương mại.

Hergé đồng ý hết. Nhưng giờ chót, các cố vấn của Hergé nhận ra rằng người Mỹ đã bổ sung một điều khoản mới, quy định rằng trong trường hợp kịch bản do Steven Spielberg đặt hàng từ các cộng sự của ông không đạt yêu cầu, Spielberg có quyền chỉ định người khác làm đạo diễn của phim. Theo Pierre Assouline trong cuốn tiểu sử Hergé: The Man Who Created Tintin (1996), với Hergé, như vậy là không thể chấp nhận được. Ông đã nhượng bộ tất cả các khoản tài chính vì chính Spielberg sẽ phụ trách bộ phim, bất chấp thiệt hại tiền bạc. Nhưng không thể tưởng tượng được rằng ngoài Spielberg lại có ai khác sẽ đạo diễn phim. Hai bên chia tay.

Sau khi Hergé qua đời, Spielberg liên lạc với người vợ góa của ông để có quyền chuyển thể sang điện ảnh. The Adventures of Tintin, do Spielberg đạo diễn và sản xuất, rốt cuộc đã ra mắt vào năm 2011.

Xem thêm: Top 10+ Trung Tâm Học Sửa Chữa Điện Thoại Ở Đâu Tốt Nhất Hà Nội

Sau thời gian sức khỏe yếu đi, Hergé nhập viện vào ngày 25 tháng 2 năm 1983 và qua đời vào ngày 3 tháng 3.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *